Từ nhỏ đến lớn Biên Nam đã thấy trong TV vô số lần, nhân vật chính nhân vật phụ quần chúng bình phông vân vân bị người ta chụp bao bố kéo vào hẻm nhỏ, nhét cốp xe, ném xuống sông…
Nhưng cậu không ngờ mình cũng có ngày gặp phải chuyện này, mình chỉ ra ngoài mua đồ ăn thôi mà!
Nào ngờ lại bị chụp bao bố!
Còn là bao thức ăn gia súc!
Mùi tanh ói!
Biên Nam giãy dụa muốn lấy bao thức ăn gia súc xuống, cậu thật sự không chịu được cái mùi này.
Nhưng tay cậu vừa đưa lên đã bị người ta bẻ ngoặt ra sau, tiếp theo cổ tay mát lạnh, một sợi xích quấn quanh tay cậu, cạch một tiếng khóa lại.
Ngay sau đó có người kéo mạnh miệng bao, cái bao chụp xuống tới tận tay cậu.
Mẹ nó!
Biên Nam cảm thấy chuyện này cũng dữ dằn quá rồi, trăm phần trăm là do Khưu Dịch làm, chỉ có kẻ tìm đủ trò trêu người ta dưới nước mới nghĩ ra trò này thôi!
Biết chơi thật đấy!
Cánh tay Biên Nam bị người phía sau giữ chặt không cử động được, mắng xong câu này cậu không nói gì nữa, cái bao vừa khít người, mở miệng nói chuyện sẽ đụng trúng bao.
Lũ đánh lén đại khái có ba bốn người, Biên Nam có thể ước lượng từ tiếng bước chân, nhưng từ nãy đến giờ vẫn không ai lên tiếng.
Đoán chừng bên phải đằng trước có người, cậu định nhấc chân đá, ai ngờ chưa chi đã bị người ta thụi một cái vào bụng.
Má… Biên Nam gập người, cú này không nặng không nhẹ, vừa đủ để cậu thấy buồn nôn, nói không ra hơi.
Không đợi cậu tỉnh lại, có hai thằng nhấc tay cậu lên lôi cậu vào trong hẻm, cậu lảo đảo bị đẩy đến bên tường.
Biên Nam không thấy thứ gì đằng trước, đánh thì không được lại chẳng thể nghe tiếng đoán vị trí, chỉ có thể tựa vào tường im lặng theo dõi… à không, im lặng nghe diễn biến.
Chẳng qua động tác tiếp theo khiến cậu trở tay không kịp.
Có người đến gần cậu, đầu tiên vặn vai cậu, nhấc đầu gối thúc vào bụng cậu, độ lực vẫn không nặng không nhẹ nhưng đủ để làm cậu đau gập người.
Tiếp theo, Biên Nam cảm giác được vai, lưng, cánh tay, đùi bị đấm đá liên tục.
Tay cậu bị khóa sau lưng, trừ việc gập lưng xuống, ngay cả tránh cũng không biết nên tránh kiểu nào.
Đối phương xem cậu như bao cát mà đánh đấm một trận, mỗi cú đều tránh chỗ hiểm, nhưng đồng thời cũng đảm bảo đủ độ đau.
Đánh đến hai ba phút vẫn chưa chịu dừng tay.
"Khưu Dịch mẹ nó cậu có bệnh hả!" Biên Nam hét một tiếng.
Đối phương không lên tiếng, đá mông cậu một cái, rồi lại bổ một chưởng lên vai cậu.
Biên Nam lắc lư, tựa vào tường, vai đau không chịu nổi, cậu cắn răng:
"Rồi rồi muốn đánh thì đánh đi… đừng đánh mặt."
Vừa nói xong, đối phương đột nhiên ngừng lại, bàn tay cách bao thức ăn gia súc mò lên đầu cậu, rồi sờ lên mặt cậu, sau đó vỗ mặt cậu một cái.
"… Ông nội cậu Khưu Dịch!"
Biên Nam thật không còn gì để nói, toàn thân bị đánh vừa đau vừa nhức lại còn bị như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!