Khưu Dịch tháo thạch cao xong, xỏ giày Biên Nam mua về thử một chút, rất vừa vặn.
"Thích màu này không?" Biên Nam khom lưng nhìn giày,
"Còn có một cái màu xanh lục huỳnh quang nữa, nếu mày không thích màu này thì đi đổi cái huỳnh…"
Khưu Dịch liếc mắt nhìn Biên Nam, Biên Nam cũng nhìn trở lại:
"Thế nào, không phải mày thích màu xanh lục huỳnh quang sao, xe đạp cũng sơn màu xanh."
"Vậy cậu mua cho tôi đôi vớ đỏ là có ý gì?"
Khưu Dịch đứng lên đi xuống dưới lầu,
"Không phải nên mua cho tôi đôi vớ xanh sao?"
"Không có màu xanh, xanh đỏ loè loẹt dù gì cũng chung một cạ, tao cảm thấy màu đỏ đáng mừng lắm, chúc mừng mày rốt cuộc có thể đi lại bình thường," Biên Nam đi theo sau Khưu Dịch vỗ tay bôm bốp,
"Chúc mừng chúc mừng, nhiệt liệt chúc mừng."
Khưu Dịch hơn một tháng không dùng hai chân bước đi, từ phòng khám tới cửa bệnh viện mất cả buổi, một mực cúi đầu nhìn chân của mình.
"Sao vậy? Đầu nặng quá hả, nãy giờ chưa thấy nâng lên." Biên Nam đứng ở ven đường hỏi.
"Không phải, cảm thấy không quen lắm," Khưu Dịch cười cười đứng thẳng dậy,
"Cho tôi mượn di động của cậu một chút, gọi điện thoại cho nhị bảo."
… Ờ, Biên Nam liếc Khưu Dịch, nửa ngày sau mới lấy di động trong túi quần ra,
"Chà, mày cao cỡ tao luôn à?"
Khưu Dịch không để ý đến cậu, bấm điện thoại hỏi Khưu Ngạn viết bút lông xong chưa, nói cho nhóc biết nửa tiếng nữa hai người bọn họ sẽ trở về.
Ây, Biên Nam xoay quanh Khưu Dịch một vòng, cuối cùng đứng mặt đối mặt với Khưu Dịch, nhìn chằm chằm Khưu Dịch thêm chốc lát,
"Hình như đây là lần đầu tiên tao với mày đứng nói chuyện với nhau như vậy ha?"
Thế à? Khưu Dịch nhìn xung quanh một chút, băng qua con đường đối diện,
"Bên kia có một trạm xe bus."
"Uầy, đây cũng là lần đầu tiên đi bộ mà không cần phải dìu mày, không quen lắm mày ạ!" Biên Nam tặc lưỡi hai tiếng.
Nếu tính luôn lần đầu tiên Khưu Dịch dùng côn cảnh sát đập cậu, hai người bọn họ coi như đã quen biết một học kỳ, nhưng trong thời gian đó ngoại trừ sóng vai ngắn ngủi khi khiêu khích đánh nhau, hơn một tháng còn lại cả Biên lẫn Dịch đều chưa từng đứng thẳng.
"Cậu còn có sở thích này sao?"
Khưu Dịch đưa cánh tay tới trước mặt Biên Nam,
"Vậy cậu dìu tôi đi, chưa đã ghiền thì có thể cõng tôi, tôi không ngại đâu."
"Có tin tao cho mày một chưởng bay về bệnh viện bó thạch cao cánh tay không." Biên Nam vỗ lên cánh tay Khưu Dịch một cái, phát ra tiếng giòn vang.
Khưu Dịch không để ý đến cậu, đi tới trạm xe nhìn tuyến xe.
"Đón taxi đi, trời nóng như vậy mà chen vô xe bus làm gì," Biên Nam lười biếng tựa vào biển quảng cáo, đột nhiên phát hiện chỗ cánh tay Khưu Dịch bị mình vỗ một cái lưu lại bốn dấu đỏ, cậu lại gần nhìn thử,
"Má, tao có dùng sức đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!