Đại hổ tử anh cũng sợ sét đánh hả!
"Nhìn Biên Nam nhảy vào nhà, Khưu Ngạn cười thật to."Anh không sợ, em sợ à?
"Biên Nam tặc lưỡi, cậu không hẳn là sợ sét đánh, chỉ là lúc sét đánh cậu sẽ cảm thấy không an toàn, không yên tâm, nếu như sét đánh lúc ngủ, cậu sẽ cảm thấy như đang nằm ngủ trên đường cái."Em không có sợ sét đánh đâu,
"Khưu Ngạn đóng cửa sổ lại, chỉ vào Khưu Dịch,"Anh hai em sợ đó!Im miệng.
"Khưu Dịch tựa vào xe lăn, nói."Ôi thật không,
"Biên Nam lập tức phấn khởi, cười cả buổi,"Khưu đại bảo sợ sét đánh hả?Cậu có đi hay không?Khưu Dịch nhìn cậu.Tao đợi mưa nhỏ chút rồi đi không được à,
"Biên Nam đi tới bên cửa sổ nhìn ra ngoài,"Uầy, mưa lớn thế này, đi chắc té lộn cổ.Khưu Dịch.
"Bố Khưu ở trong phòng gọi một tiếng, tiếp theo là một trận ho khan kịch liệt."Bố uống thuốc chưa?
"Khưu Dịch hỏi Khưu Ngạn, đẩy xe lăn vào trong phòng."Buổi tối chưa uống." Khưu Ngạn nhìn đồng hồ trên tường, chạy đến cạnh bàn kéo ngăn tủ ra, lấy một hộp thuốc nhỏ, theo Khưu Dịch vào phòng.
Biên Nam ngồi trong phòng khách, cảm thấy hơi khát nước, cậu muốn dùng ly của Khưu Ngạn để uống, nhưng còn hai cái ly trắng đỏ cậu không rõ cái nào là của nhóc, lại sợ dùng sai thì không lễ phép.
Do dự nửa ngày, đành phải cầm cái ly đen uống luôn.
"Lát nữa bảo đại hổ tử đừng đi, nhị bảo ngủ với bố, hai đứa ngủ phòng con là được," Bố Khưu uống thuốc xong, nhìn Khưu Dịch,
"Mưa này không mấy tiếng thì không dừng đâu."
Được đó, Khưu Ngạn nhào tới nằm trên người bố, Em ngủ với bố.
Em đừng xen vào, Khưu Dịch dọn hộp thuốc,
"Người ta cũng không phải con nít, bố quản nhiều như vậy làm gì."
"Con nói thế mà nghe được à," Bố Khưu nhíu nhíu mày,
"Đây là bạn của nhị bảo, cũng không phải bạn của con, lúc bạn đến nhà con biết làm thế nào rồi đấy."
"Con biết rồi, bố ngủ đi," Khưu Dịch đắp chăn lên người bố, vỗ vỗ đầu Khưu Ngạn,
"Đánh răng đi, 9 giờ rồi."
Vâng. Khưu Ngạn rất nghe lời chạy ra ngoài.
Khưu Dịch kéo rèm trong phòng bố, lúc tắt đèn định ra ngoài, trong phòng đột nhiên bị tia chớp rọi sáng, ngay sau đó là một tiếng sấm, tiếng sấm nghe như nổ tung trên nóc nhà.
Khưu Dịch khẽ run tay, mở lại đèn.
Bố Khưu nằm trên giường không nhúc nhích, nhắm mắt không lên tiếng, nhưng nụ cười trên mặt rất rõ ràng.
Đừng cười, Khưu Dịch tắt đèn lần nữa,
"Bố tưởng nhắm mắt cười thì người khác không thấy hả?"
Bố Khưu cười ha ha hai tiếng, không nói nữa.
Khưu Dịch đẩy xe lăn trở lại phòng khách, giảm nhỏ tiếng TV, cầm cái ly trên máy đun nước rót nước, lúc cậu đang định uống, Biên Nam ở bên cạnh đột nhiên hắng giọng:
"Tao mới dùng cái ly của mày uống nước."
Ờ. Khưu Dịch đáp lời, mắt nhìn TV.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!