Chương 36: (Vô Đề)

Lục Dĩ Thành vừa nói ra câu này, còn kích thích hơn cả Tưởng Diên uống đỡ cho Lâm Khả Tinh!

Đỗ Vũ hét lên: "Tôi hỏi, tôi hỏi, sếp Lục, cậu yêu đương từ khi nào thế? Tôi lấy đầu của tôi ra để cược, người khác phái cuối cùng mà sếp Lục liên lạc chắc chắn là nữ sinh!"

Vương Kiếm Phong cười nhạo: "Xem ra cậu thật đúng là có bệnh, khác phái, khác phái chính là nữ sinh còn cần cậu cá cược à?"

"Không phải, không phải! Ý tôi không phải thế, chết tiệt, cậu có hiểu không?" Đỗ Vũ nói: "Ý tôi là không phải giáo viên, cũng không phải phụ huynh học sinh, lại càng không phải con gái của cô cậu ta mà là nữ sinh có thể tiến xa. Sếp Lục, thẳng thắn sẽ được khoan hồng!"

Lục Dĩ Thành uống một chai bia mà mặt không đổi sắc, giọng điệu bình tĩnh: "Nói thật, chỉ được hỏi một câu."

Đây cũng không phải là hiện trường bức cung.

Mọi người đành phải kìm nén xúc động hóng hớt, khi Đỗ Vũ xoay chai một lần nữa, anh ta giả bộ lẩm bẩm: "A di đà phật, a di đà phật, quay tới chỗ sếp Lục, làm ơn."

Kết quả...

Cái chai chỉ vào Tưởng Diên.

Đỗ Vũ: "..."

Chuyện gì thế này, có dưa của Lục Dĩ Thành thì Tưởng Diên chọn nói thật hay đại mạo hiểm đã chẳng có gì lạ, không ai để ý.

Nhưng trò chơi vẫn phải tiếp tục. Đỗ Vũ hắng giọng: "Nói thật hay là đại mạo hiểm?"

Tưởng Diên thản nhiên trả lời: "Đại mạo hiểm đi!"

Lúc anh ta nói lời này, còn nhìn về phía Giang Nhược Kiều. Trong lòng hơi buồn bực, không phải anh ta không phát hiện ra. Tuy Tưởng Diên hơi chậm chạp, nhưng lúc này cũng đã phản ứng lại, Nhược Kiều tỏ ra hơi lạnh nhạt với anh ta.

Anh ta không rõ họ chỉ mới hơn một tháng không gặp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Đỗ Vũ biết Tưởng Diên buồn bực, ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Thế cậu chọn một người trong chúng ta để hôn đi."

Anh bạn, tôi đã tạo cơ hội cho cậu rồi đấy.

Có thể nắm chắc hay không thì phải xem bản thân cậu rồi.

Tim Tưởng Diên đập thình thịch. Anh ta nhìn về phía Giang Nhược Kiều với ánh mắt chờ mong. Giờ phút này, anh ta không nhìn thấy ai hết, chỉ nhìn thấy mỗi cô.

Giang Nhược Kiều lại đưa mắt sang chỗ khác, rõ ràng là không muốn phối hợp.

Cô và Tưởng Duyên yêu nhau mấy tháng, từng nắm tay, từng ôm cũng từng hôn. Nhưng đó là trước kia, sắp chia tay rồi, cần gì phải dây dưa, huống chi con cô còn ở đây.

Bởi vì hành vi của Tưởng Diên mà có thể tạm thời bỏ qua những ưu điểm khác.

Nhưng anh ta rất biết cách nhìn người, Tưởng Diên cũng đủ tôn trọng Giang Nhược Kiều.

Lúc trước Giang Nhược Kiều thật sự thích anh ta. Nhưng cùng với sự xuất hiện của Tư Nghiên và nội dung cốt truyện bắt đầu mở ra, mà những yêu thích đó dần dần trở nên phức tạp, cho đến khi… Ngay cả cô cũng không cách nào đối xử với người này giống như trước nữa.

Tưởng Diên im lặng.

Dĩ nhiên anh ta có thể cảm nhận được sự kháng cự của Giang Nhược Kiều.

Tâm tình càng thêm buồn bực, phiền não, những người ở đây trừ cô ra, anh ta có thể hôn ai? Muốn hôn ai chứ? Anh ta dứt khoát đứng dậy, mở một chai bia.

Mọi người ở đây đều nhận ra sự vi diệu giữa Tưởng Diên và Giang Nhược Kiều.

Hai người cãi nhau rồi à?

Nhưng ai cũng không thấy bất ngờ, Lục Dĩ Thành biết Giang Nhược Kiều có ý định chia tay, còn những người khác lại tưởng rằng là do cô em gái Lâm Khả Tinh mà Tưởng Diên dẫn tới làm cô khó chịu. Tóm lại không ai cảm thấy ngạc nhiên mà đều có thể hiểu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!