Chương 10: (Vô Đề)

Giang Nhược Kiều đưa Lục Tư Nghiên đến thành phố bên cạnh.

Từ Bắc Kinh đến thành phố bên cạnh chỉ mất một tiếng lái xe, thời buổi này chỉ cần có tiền việc gì khó cũng có thể làm được, Giang Nhược Kiều tìm một công ty môi giới địa phương. Trong câu chuyện bịa đặt của Giang Nhược Kiều, cô nghi ngờ con mình bị đánh tráo cho nên muốn đến kiểm tra. Bên môi giới nhìn Giang Nhược Kiều bằng một ánh mắt tế nhị, nhưng ngay sau đó cô ấy đã lấy lại bình tĩnh.

Có lẽ dạo này drama máu chó nhiều quá, nhiều đến mức khiến cái ngưỡng của con người ta tăng cao, câu chuyện nhạt nhẽo như Giang Nhược Kiều không khiến người ta phải thốt lên wow.

Tất cả đều thông qua bên môi giới.

Ngày nay rất nhiều bên môi giới có đạo đức nghề nghiệp.

Các bước thực hiện đơn giản hơn so với tưởng tượng của Giang Nhược Kiều, điều khiến cô ngạc nhiên hơn nữa là có rất nhiều người đến làm xét nghiệm ADN.

Cô đã trả thêm tiền để đẩy nhanh tiến độ, kết quả sẽ có sớm nhất trong vòng ba ngày làm việc.

Sau khi hoàn thành việc quan trọng nhất này, Giang Nhược Kiều nhanh chóng đưa Lục Tư Nghiên trở về Bắc Kinh. Trên đường trở về Giang Nhược Kiều nhận được một cuộc gọi từ Tưởng Diên, hai người gọi video trò chuyện mỗi ngày và sẽ gọi mấy cuộc điện thoại.

Khi Tưởng Diên gọi cũng là lúc anh ta ăn món gà hầm cốt dừa cùng Lâm Khả Tinh ở bên ngoài.

Lâm Khả Tinh cúi đầu, như thể cô ta rất chăm chú chơi điện thoại.

Cô ta cảm thấy trong lòng chua loét.

Cô ta chưa bao giờ thấy, có một ngày Tưởng Diên sẽ trở nên thế này, cả thế giới này đều nhìn thấy Tưởng Diên yêu Giang Nhược Kiều nhiều thế nào chứ đừng nói đến người yêu thầm như cô ta.

Chính vì nhìn thấy tình yêu kiên định của Tưởng Diên mà Lâm Khả Tinh biết mình không hề có phần thắng.

Cho nên, cô ta lựa chọn lui về vị trí này, ở vị trí an toàn này ít nhất cô ta vẫn có thể làm bạn với anh ta.

"Anh đang ăn gà hầm cốt dừa." Tưởng Diên bật cười: "Đặc sản? Trời xanh mây trắng có tính không, này, thật lòng mà nói học kỳ này anh sẽ cố gắng hơn nữa, nghỉ đông chúng ta đến đây chơi nhé?"

Nghe những lời này, Giang Nhược Kiều hơi hoảng hốt.

Đến lúc nghỉ đông, cô vẫn còn hẹn hò với Tưởng Diên sao?

"Đến lúc đó rồi nói đi." Cô đáp.

"Nhưng bây giờ ở đây nóng quá, ngày nào anh cũng ra biển." Tưởng Diên nói tiếp: "Mà này, khi nào thì em về trường thế?"

Giang Nhược Kiều cũng không tiện nói mình đang ở Bắc Kinh: "Sao thế?"

"Anh đang nghĩ, không thì em tới sớm một chút, chẳng phải lần trước đã nói rồi sao? Mấy người bạn cùng nhau lên núi chơi, trên núi thật mát mẻ…"

Giang Nhược Kiều trầm ngâm. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland. Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland. co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc

- Cấm Thành.

Quả thực chuyện này đã thống nhất từ trước, một đàn anh trong công ty Tưởng Diên đang làm việc có mở một trang trại Nông Gia Lạc trên núi. Trước khi nhập học bốn người trong ký túc xá của Tưởng Diên cộng với bốn người trong ký túc xá của cô, đã thành lập một nhóm để lên núi ở lại hai ngày.

"Ừm, được." Giang Nhược Kiều đồng ý.

Thực ra cô đã quyết định muốn chia tay với Tưởng Diên.

Đối với bạn trai muốn chia tay, cô luôn vô cùng bao dung và độ lượng.

Mặc dù cô không coi Lục Dĩ Thành sẽ là ai đó trong tương lai, nhưng điều này không có nghĩa là cô bằng lòng tiếp tục ở bên Tưởng Diên. Nghĩ mà xem, Lục Dĩ Thành và Tưởng Diên là bạn tốt trong ký túc xá, một khi xác nhận rằng Lục Tư Nghiên thật sự là con trai của cô và Lục Dĩ Thành thì liệu cô còn có thể ở bên Tưởng Diên không? Tất nhiên là không rồi.

Bạn trai hay thậm chí là chồng tương lai của cô nhất định không thể quen biết hay có bất cứ giao tình nào với Lục Dĩ Thành, không thì drama quá đi mất.

Kịch bản máu chó không hợp với cô, cô cũng không thích luôn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!