Chương 76: (Vô Đề)

Hiệu quả của tập đầu tiên của chương trình "Khu Rừng Di Động" rất lớn, tỷ suất người xem chẳng mấy chốc đã vượt mặt một chương trình giải trí đã thống trị suốt năm năm qua, vươn lên dẫn đầu bảng xếp hạng. Đến tập thứ hai, lượng người xem lại tiếp tục phá kỷ lục.

Khán giả vốn yêu thích sự mới lạ, họ đã quá quen với các chương trình hẹn hò, mạo hiểm, nhưng một show thực tế thuần túy về động vật, lại còn hoàn toàn chân thực thì đây là lần đầu tiên họ được thấy. Đặc biệt là Trình Lạc đã đi khắp mọi miền đất nước, ghé thăm những vùng quê nhỏ bé chẳng mấy người biết tới. Thông qua một chương trình giản dị không có bất kỳ quảng cáo chen ngang nào này, khán giả được nhìn thấy những đứa trẻ bị bỏ lại nơi miền núi, những cụ ông cụ bà ngày ngày thả lưới ở vùng biển xa xôi, người gác tháp trên đảo hoang… Mỗi một nghề nghiệp, mỗi một thân phận đều chạm đến trái tim người xem, khiến họ cảm thấy xúc động từ tận đáy lòng.

Sau khi "Khu Rừng Di Động" phát sóng, cái tên Trình Lạc gây sốt. Trên mạng xã hội, họ nhắc đến cô như một nữ diễn viên thông minh, xinh đẹp, theo đuổi tự do, không còn ai gán ghép với một người đàn ông nào nữa.

Xuân qua thu tới, đã ba năm trôi qua.

Giữa mùa hè rực rỡ, công viên chủ đề mang tên "Ngôi nhà của rừng rậm" chính thức hoàn thiện.

Từ một vùng đất hoang tàn ban đầu, nơi đây đã phát triển thành một thị trấn rộng lớn như hiện tại. Trình Lạc ngồi trong trực thăng, nhìn toàn cảnh "Ngôi nhà của rừng rậm" từ trên cao xuống.

Mây chiều lững lờ, cây cối đua nhau sinh trưởng, núi đồi xa xa uốn mình giao hòa cùng bầu trời xanh thẳm, dòng suối nhân tạo róc rách đổ vào hồ nước, được bao quanh bởi những dãy núi màu lam biếc. Trong rừng có hươu nai thong thả dạo bước, bỗng một tiếng gầm của sư tử vang lên, chúng lập tức lao vào rừng cây, biến mất trong chớp mắt.

Trực thăng bay qua khu rừng rậm rạp, tiến vào khu vực dành cho khách tham quan. Vòng quay khổng lồ, quán cà phê, thủy cung, nhà ma, nhà hát kịch, cái gì cũng có, lại sầm uất vô cùng.

Trực thăng lượn thêm hai vòng rồi vững vàng hạ cánh xuống bãi cỏ phía sau.

Trình Lạc bước xuống, tháo mũ bảo hộ ném cho Thời Mặc.

"Bên khách sạn sao rồi?"

"Mọi thứ đều ổn cả."

"Đã kiểm tra khu vui chơi chưa?"

Thời Mặc gật đầu: "Khách đến trải nghiệm đều phản hồi không có vấn đề gì. Đợt kiểm tra an toàn lần hai cũng không phát hiện gì bất thường."

Trình Lạc khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn khung cảnh xung quanh rồi nói: "Vậy tuần sau chính thức khai trương thôi."

Thời Mặc hơi sững người: "Không chọn ngày đẹp sao?"

"Đâu phải cưới hỏi, chọn ngày làm gì."

Anh nhìn theo bóng lưng Trình Lạc, đột nhiên im lặng.

Mấy năm qua, khoảng cách giữa hai người lúc gần lúc xa, lúc ấm lúc lạnh. Hai người giống như người yêu, lại cứ như cộng sự hợp tác đơn thuần. Thời Mặc không sao đoán được lòng cô, càng không dám tự ý vượt ranh giới, chỉ sợ không biết chừng mực khiến khoảng cách giữa hai người càng lúc càng xa.

"Trình Lạc." Thời Mặc bước nhanh đuổi theo: "Lễ khai trương muốn mời những ai? Tôi sẽ chuẩn bị thiệp mời."

Trình Lạc đáp: "Tôi cũng chẳng thân thiết với ai trong giới, anh cứ tự quyết là được."

"Được rồi."

"Vậy thì…" Anh mím môi, như muốn nói gì đó nhưng rồi kìm lại: "Giờ tôi sẽ đi sắp xếp luôn."

"Ừ."

Cô ngoái đầu, khẽ cười. Sau khi vẫy tay với Thời Mặc, bóng dáng cô dần xa khỏi tầm mắt anh.

Trái tim Thời Mặc bỗng tê rần, anh sững sờ, ngơ ngác xoa lồng ngực.

Từ vài năm trước, đã có không ít người hâm mộ dõi theo tiến độ xây dựng của "Ngôi nhà của rừng rậm", nhưng Trình Lạc bảo mật quá nghiêm ngặt, mãi mới đến ngày khai trương hôm nay, dòng người bên ngoài sớm đã đổ về ồ ạt, cả bãi đỗ xe ngầm lẫn bãi đỗ xe ngoài trời đều chật kín.

Trình Lạc không dành thời gian cho bài phát biểu dài dòng, cô chỉ đơn giản là cắt băng khánh thành rồi mở cổng ra.

Tuần đầu tiên, sở thú miễn phí vé vào cửa. Du khách lần lượt đi qua năm cổng an toàn, sau đó họ hoàn toàn sững sờ khi nhìn thấy khung cảnh bên trong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!