Chương 50: (Vô Đề)

Trong tầm mắt, màu sắc rực rỡ, từng con chim có dáng vẻ khác nhau nối đuôi nhau bay vào từ cửa sổ đang mở rộng. Chúng vỗ cánh, lượn là là trên không trung, bay vòng quanh đám đông một vòng rồi lần lượt tự nhiên đáp xuống bên cạnh Trình Lạc.

Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người gần như kinh ngạc, ánh mắt ai nấy đều chứa đầy vẻ sững sờ giống nhau.

Tiếng chim hót vang dài, từng tiếng dịu dàng du dương động lòng người.

Khúc nhạc nhanh chóng kết thúc, đàn chim theo lối cũ bay đi.

Ngụy Trì mất một lúc lâu mới hoàn hồn, ngơ ngác nói: "Cô… cô làm thế nào vậy?"

Trình Lạc: "Chuyện này đối với Đông Phương chẳng phải rất bình thường sao?"

"…"

Phải rồi, hiện tại cô đang vào vai Đông Phương. Câu trả lời này khéo léo né tránh câu hỏi của Ngụy Trì, đồng thời khiến cô hoàn toàn nhập vai.

Lão Giang dù sao cũng từng trải, sự kinh ngạc không lộ rõ trên nét mặt, sau khi bình tĩnh lại liền cười nói với Trình Lạc: "Lúc trước tôi đã thấy cô là một hạt giống tốt, chỉ tiếc sau này cô không còn đóng phim nữa. Kịch bản này tôi đã đọc rồi, thật lòng mà nói tôi thấy cô rất hợp vai này."

Lão Giang đã lên tiếng, hai người còn lại dẫu có ý kiến cũng không dám hé miệng ra nữa.

Trong số đó người khó chịu nhất chính là Tô Vân Lý. Ban đầu anh ta muốn mượn bộ phim thương mại này để lăng xê, nâng đỡ Triệu Vi Ninh. Nào ngờ vài ngày trước, Thời Mặc bất ngờ nhúng tay vào, trở thành một trong những nhà đầu tư của phim. Chưa dừng lại ở đó, ngay ngày hôm sau Thời Mặc liền mời Lão Giang đến làm giám khảo chính cho buổi thử vai này.

May mà vai nữ chính không bị thay đổi.

Tô Vân Lý thu lại sắc mặt, đưa mắt nhìn Trình Lạc rời sân khấu.

"Các cậu cứ giữ ý kiến của mình, đừng vì tôi mà thay đổi." Lão Giang dường như nhìn ra sự do dự của họ nên lên tiếng.

Mọi người gật đầu, Ngụy Trì ghé sát tai Tô Vân Lý hỏi: "Tổng giám đốc Tô thấy ai hợp hơn?"

Tô Vân Lý nói: "Thiết lập nhân vật Đông Phương đã được sửa thành giới tính nam, từ hình thể đến diện mạo Hứa Thiên Trạch đều rất phù hợp, tôi vẫn chọn Hứa Thiên Trạch."

Ngụy Trì đang định nói thì bên tai vang lên giọng nói lạnh nhạt của Thời Mặc: "Tổng giám đốc Tô đúng là biết đùa."

Tô Vân Lý liếc qua: "Ý của anh là gì?"

Thời Mặc chậm rãi nói: "Trong tiểu thuyết, giới tính của Đông Phương vốn mơ hồ, tuy là nam nhưng vì luyện công mà trở thành nữ. Nếu đã vậy thì Trình Lạc đóng cũng chẳng sao."

"Nhưng chúng tôi đã sửa kịch bản rồi."

Thời Mặc ép sát từng bước: "Giới tính không ảnh hưởng đến cốt truyện. Tuyến tình cảm dù có chỉnh sửa cũng vẫn có thể tiếp tục. Chẳng ai quy định phản diện là nữ thì phải yêu nam chính cả."

"…"

Trong tiểu thuyết, Đông Phương sau khi chuyển giới đã yêu Mộ Dung Viêm, nhưng không được đáp lại nên định giết nữ chính, dùng cổ trùng để điều khiển thần kinh của Mộ Dung Viêm, bắt anh ta ở bên mình cả đời.

Mà trong kịch bản đã sửa, vì Đông Phương được xác định là nam hoàn toàn nên người y yêu là nữ chính. Nhưng vì Triệu Vi Ninh là vợ của Tô Vân Lý, biên kịch không viết tuyến tình cảm rõ ràng, chỉ viết mơ hồ thoáng qua. Thứ Đông Phương yêu nhất vẫn là quyền lực và thiên hạ.

Bàn tay Tô Vân Lý đặt dưới bàn âm thầm siết chặt, không nói gì thêm.

Ánh mắt anh ta chuyển sang nhìn Ngụy Trì: "Ý kiến của Đạo diễn Ngụy thì sao?"

Ngụy Trì nói: "Tổng thể mà nói, tôi thấy Trình Lạc tốt hơn."

"Vậy thì tôi không còn gì để nói nữa." Dứt lời, Tô Vân Lý đứng dậy rời khỏi phòng.

Kết quả nhanh chóng được công bố: Vai Đông Phương do Trình Lạc đảm nhận, ký hợp đồng ngay tại chỗ.

Sau khi ký tên vào cuối hợp đồng, Trình Lạc tiện tay nhét vào ba lô, xoay người định rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!