Chương 47: (Vô Đề)

Buổi trưa nắng khá gắt, biết Trình Lạc và Tiểu Thanh Long chưa ăn trưa, Thời Mặc vội vàng bảo trợ lý đặt một phòng nhỏ trong nhà hàng, rồi ba người cùng đi đến đó.

"Sao tự nhiên anh lại tới đây?" Trình Lạc nhìn về phía Thời Mặc hỏi.

Thời Mặc nói: "Tiện đường nên ghé qua thôi."

Trình Lạc cười khẽ: "Tiện của anh xa thật đấy."

Làng Hoa Cam cách xa thành phố, lái xe cũng mất hai ba tiếng đồng hồ. 

Bị Trình Lạc vạch trần, Thời Mặc đỏ cả tai, nắm tay đưa lên miệng ho nhẹ che đi sự bối rối.

"Tôi thấy bài đăng trên Weibo của Tôn Như, có vẻ hai người rất hợp nhau."

Trình Lạc thản nhiên nói: "Đứa nhóc đó cũng được, có chiêu trò nhưng không đáng ghét."

"Đó là biết điều." Thời Mặc nói: "Tôi từng hợp tác với cô ấy, tâm địa cô ấy không xấu."

Trình Lạc như chợt nhớ ra điều gì, lười biếng ngước mắt mang theo vẻ trêu chọc: "Nghe nói đó là cảnh thân mật duy nhất của anh."

Thời Mặc vừa cầm tách trà lên lại từ từ đặt xuống.

Anh ít khi đóng cảnh tình cảm, càng không quay cảnh thân mật, bộ phim đóng với Tôn Như đúng là lần duy nhất, nhưng lại đạt thành tích khá tốt, còn vô tình giúp Tôn Như nổi tiếng.

"Em… để ý à?" Thời Mặc hỏi một cách dè dặt, trong mắt lại tràn đầy kỳ vọng. 

Nụ cười của cô nhạt dần: "Tôi chưa từng bận tâm đến những chuyện đã qua."

Anh gặng hỏi: "Vậy tương lai thì sao?"

"Càng không quan tâm đến những chuyện chưa xảy ra."

Thời Mặc khẽ nhíu mày, không tiếp tục chủ đề này nữa.

Đồ ăn đã được dọn lên, Tiểu Thanh Long đói bụng cả buổi sáng ăn một cách ngon lành. Trình Lạc không động đến đũa, cô không cảm thấy đói.

"Tôi chuẩn bị tham gia thử vai cho phim "Thiên Hạ Quy Nhất"."

Lời nói bất ngờ của cô khiến Thời Mặc ngơ người.

"Là bộ "Thiên Hạ Quy Nhất" của Ngụy Trì sao?"

Thời Mặc cũng từng nghe tin này, lúc đó anh chỉ thấy nực cười. Ngụy Trì vốn là đạo diễn điện ảnh thiên tài, còn trẻ đã có danh tiếng và thành tựu nên việc anh ta tự cao cũng dễ hiểu, nhưng đột nhiên chuyển sang làm phim truyền hình, chỉ cần động não một chút là biết được lý do vì sao.

"Vậy em có biết nữ chính và người đầu tư cho cô ta là ai không?"

"Tôi biết."

Thời Mặc cạn lời: "Biết mà vẫn tham gia?"

Anh thực sự không thể hiểu nổi Trình Lạc.

Nữ diễn viên Triệu Vi Ninh là vợ của chồng cũ cô, còn đạo diễn và nhà đầu tư là chồng cũ thứ tư và chồng cũ thứ hai của cô, mấy người này tụ tập lại với nhau, đừng nói là đóng phim truyền hình, e rằng mỗi ngày đều diễn ra một vở kịch thượng cẳng chân hạ cẳng tay.

Bây giờ Trình Lạc khó khăn lắm mới đang dần tẩy trắng được hình tượng, chẳng việc gì phải dây dưa với đám cặn bã đó.

"Bộ phim đó là phim thương mại, làm ra chỉ để gây chú ý thôi, chứ chẳng mang lại danh tiếng tốt đẹp gì cho em đâu. Ngụy Trì giờ đang chuyển hướng sang làm đạo diễn phim thương mại, dù có tài năng đến đâu cũng không thể tạo ra được những tác phẩm như trước kia."

"Vậy thì sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!