Buổi tiệc rượu vẫn đang diễn ra, Trình Lạc đang cầm một chiếc ly đế cao, chất lỏng ở bên trong thành ly cũng theo đó mà khẽ chuyển động.
Tầm mắt của Trình Lạc vừa di chuyển liền thấy Triệu Vi Ninh từ phía phòng vệ sinh đi ra, cô liếc qua một cái rồi thản nhiên rời mắt.
"Triệu Vi Ninh… có gì đó không đúng lắm." Nhìn từ phía của Thời Mặc thì thấy có hai cái bóng ở sau lưng cô ta, anh vừa đưa mắt nhìn lên thì cả người lập tức cứng đờ.
Chỉ thấy có một đôi bàn tay đang khống chế Triệu Vi Ninh, không nhìn thấy mặt đâu, chỉ một mảng hư ảnh.
"Phụ nữ…"
"Phụ nữ…"
Miệng Triệu Vi Ninh lẩm bẩm, ánh mắt vô hồn trống rỗng không khác gì con rối, cô ta chuyển động cái cổ, bỏ qua cả ánh mắt đang liếc qua bên này của Tô Vân Lý, cứ nhìn chằm chằm về phía của Trình Lạc ở trong đám người, hai mắt sáng lên, bước cùng tay cùng chân về phía cô.
Thời Mặc thấy vậy rồi cau mày chắn ở trước người cô.
"Để cô ta qua đây."
"Nhưng mà…"
"Không sao đâu."
Sắc mặt của Thời Mặc âm trầm nhưng cuối cùng vẫn im lặng lui về sau.
Triệu Vi Ninh – bị ma nhập – chậm rãi đi tới, Tô Vân Lý ở một bên chú ý thấy hành động này của cô ta thì nhăn mày lại rồi nói với người ở bên cạnh: "Xin lỗi, tôi qua đó một lát."
"Tiên nữ…tiên nữ…"
Ánh mắt cô ta chứa đầy vẻ thèm khát, mắt thấy cánh tay đưa ra đã sắp chạm đến Trình Lạc thì đột nhiên bị người ta cản lại.
Tô Vân Lý trầm mặt xuống: "Vi Ninh, em đang làm cái gì đấy?"
Ánh mắt của diễm quỷ vừa rồi bị Tô Vân Lý cản lại trở nên sắc bén, nó dùng lực đẩy Tô Vân Lý ra: "Cút ra!"
Khi còn sống, hắn ta là một kẻ lang thang chuyên đi rình trộm nhà vệ sinh nữ. Sau này có một lần trong quá trình nhìn lén bị kí. ch th. ích quá mà chết. Nói câu thật lòng thì làm tên quỷ nam ở trong nhà vệ sinh cũng khá tốt, chỉ được nhìn không được sờ, lần này khó lắm mới gặp được người sống có bát tự tương hợp, có thể trải nghiệm thử một lần cảm giác nhập vào người khác, giờ còn gặp được cả tiên nữ sống sờ sờ đây, nói thế nào thì cũng phải sờ một cái mới được.
Một tiếng quát này khiến cho ánh mắt của tất cả mọi người ở xung quanh đều đồng thời liếc sang đây, cằm của Tô Vân Lý căng cứng, giọng nói cũng lạnh đi nhiều: "Triệu Vi Ninh, chú ý thái độ của em."
"Ông đây nói cút ra!" Triệu Vi Ninh thô lỗ hét lên, hai tay ra sức đẩy Tô Vân Lý lùi về sau tận mấy bước.
"Tình huống gì đây?"
"Vợ hiện tại ngoại tình với vợ cũ?"
"Kíc. h th. ích vậy luôn hả?"
Nghe hết người này đến người nấy bàn tán, Tô Vân Lý chỉ biết đen mặt im lặng không nói gì được
Thấy Tô Vân Lý kinh ngạc như vậy, tâm trạng của Thời Mặc tốt vô cùng, đến cả việc nhìn tên tên quỷ nam kia cũng thấy thuận mắt hơn rất nhiều.
"Tôi có thể mời em nhảy một điệu với tôi không?"
"Triệu Vi Ninh" lấy một bông hoa hồng vẫn còn chứa những giọt nước từ trong bình hoa đưa đến trước mặt Trình Lạc, chân thành lại thâm tình nói: "Trước khi chết…" Có lẽ là do cảm thấy cách dùng từ không đúng nên hắn ta vội vàng chữa lại: "Từ trước đến nay tôi chưa gặp người nào xinh đẹp như em."
Thôi được rồi, bây giờ nhìn tên tên quỷ nam này lại không thuận mắt nữa rồi.
Thời Mặc tự nhiên ôm lấy vòng eo thon thả của Trình Lạc, khẽ kéo cô về đằng sau: "Cô mà không đi là tôi không khách sáo nữa đâu đấy."
"Triệu Vi Ninh" thiết tha thâm tình nói: "Tôi thích em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!