Chương 30: (Vô Đề)

Xe cấp cứu dừng ngay sau biệt thự, Thời Mặc dẫn theo sáu vị bác sĩ cùng đứng chờ Trình Lạc.

Thấy Trình Lạc đi tới, Thời Mặc bước nhanh lên trước, trong mắt có chút lo lắng: "Tôi đã dẫn theo bác sĩ tới đây rồi, cô có chỗ nào cảm thấy không thoải mái sao, mau để bọn họ kiểm tra cho cô luôn đi."

Trình Lạc lắc đầu, một lúc sau, tổ chương trình đã sẵn sàng.

Đạo diễn Phương bước từ trên xe xuống, mắt thấy bên ngoài có mấy vị bác sĩ mặc áo blouse thì ngơ mất mấy giây, khó hiểu hỏi: "Tình huống gì vậy?"

Thời Mặc trả lời lại Đạo diễn Phương bằng một ánh mắt mờ mịt tương tự như ông ta.

"Chắc là chút nữa người bên hiệp hội động vật sẽ đưa kết quả giám định tới đây, hai người có muốn mở live không?"

Đạo diễn Phương có chút lo lắng.

Nếu như hôm nay mà mở buổi live này thì chắc chắn sẽ hot, nhưng phản ứng thì chưa chắc đã là tốt, chỉ có điều cho dù kết quả có thế nào thì đối với Trình Lạc mà nói đều bất lợi.

"Mở."

Còn chưa đợi Thời Mặc lên tiếng, Trình Lạc đã trả lời.

"Đến giờ thì mở live."

"Vậy được."

Đạo diễn Phương gật gật đầu, quay người đi chuẩn bị.

Đúng tám giờ, buổi live được bắt đầu đúng giờ như thường, nhưng người của hiệp hội động vật vẫn mãi chưa thấy đến.

Một lát sau, xe vận chuyển vật liệu gỗ từ từ tiến vào.

Việc xây dựng lại sở thú được tiến hành đâu ra đấy, mặt trời ở Chu Giang đã lên cao, ở trước cổng trừ những phóng viên đã đến từ trước thì không có bất kỳ động tĩnh gì.

"Anh xem đi bọn họ sẽ không tới đâu."

"Không, bọn họ đến rồi."

Lời nói vừa dứt thì một chiếc xe bảo mẫu màu đen đã lái vào.

Xe dừng lại ở bên cạnh xe cấp cứu, sau đó có bốn người từ trên xe bước xuống.

Lần này chỉ có chuyên gia giám định ngày hôm đó cùng ba người lạ mặt tới, trong đó không hề có đại biểu của hiệp hội động vật, nghĩ cũng biết là do không có mặt mũi nào đến đây.

Cảnh tượng này khiến cho quần chúng đang xem live đều sôi trào.

[Đây là đến đưa báo cáo giám định nè.]

[Cái người đại biểu hiệp hội kia không đến.]

[Không cần phải nghĩ nữa, chắc chắn là do kết quả không có vấn đề gì nên không dám vác mặt đến rồi.]

[Vậy mà trong lòng lại có chút mong chờ.]

[Tôi vẫn cảm thấy kỹ nữ Trình có vấn đề, nếu không tại sao động vật lại nghe lời của cô ta như vậy được.]

"…"

Trong lúc quần chúng còn đang thảo luận, mấy người kia đã đi đến trước mặt Trình Lạc.

So với ánh mắt thấp thỏm của nhân viên hiệp hội bảo vệ động vật thì ánh mắt của chuyên gia giám định lại thản nhiên, thong dong hơn nhiều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!