Chương 3: (Vô Đề)

Tô Vân Lý nhìn người phụ nữ đang câm như hến ở trước mặt, đối với Trình Lạc, anh ta chỉ coi cô như một kẻ thay thế cho người ở trong lòng. Hiện nay chính chủ đã trở về, kẻ hàng giả như cô đương nhiên phải cút xéo. Tuy làm như vậy đúng là hơi vô tình, nhưng Tô Vân Lý không hề cảm thấy bản thân mình đã làm sai chuyện gì.

Thế nhưng hôm nay, anh ta vậy mà lại cảm thấy Trình Lạc có chút không giống với bình thường.

Rõ ràng vẫn là khuôn mặt đó, nhưng khí chất lại điềm đạm, tự chủ hơn, còn có một loại bá đạo không thể diễn tả nổi.

"Không, chủ yếu là đến để ăn sáng thôi." Trình Lạc lấy khăn lên lau miệng: "Thứ hai là tôi muốn đến trao đổi với anh một chút về chuyện ly hôn."

Đầu lông mày của Triệu Vi Ninh thoáng qua một tia vui mừng, đến cả Tô Vân Lý cũng nhướng mày.

"Tôi có thể ly hôn với anh, chỉ là tôi có một điều kiện."

"Nói đi, muốn bao nhiêu tiền?"

Tiền?

Cô không thiển cận thế đâu.

Trên thế giới này không thiếu người cho cô tiền, cô cần gì phải để ý chút tiền mọn này của Tô Vân Lý làm gì.

Trình Lạc nhìn xuống Nhu Nhu đang cắn đầu ngón tay của nhóc, cảm nhận được cái nhìn của mẹ, Nhu Nhu liền ngẩng đầu, nở một nụ cười ngọt ngào. Trình Lạc cảm thấy chán ghét liền thu tầm mắt lại.

"Điều kiện ly hôn là… đứa bé này giao cho anh nuôi dưỡng."

Nụ cười trên mặt Triệu Vi Ninh lập tức đông cứng lại.

Đôi mắt đen của Tô Vân Lý sâu thẳm, vẫn mãi chưa lên tiếng.

"Cô nghiêm túc sao?" Tô Vân Lý nhẹ giọng hỏi, âm thanh lạnh lùng và trầm thấp.

Anh ta nhớ mấy hôm trước Trình Lạc vẫn sống chết bảo vệ đứa trẻ này, kết quả mới qua chưa bao lâu đã thay đổi chủ ý rồi? Anh ta không thể không hoài nghi ý đồ của cô.

"Nghiêm túc đấy."

"Được."

Tô Vân Lý đáp ứng vô cùng nhanh gọn, gọi quản gia đến, nói: "Đem máy tính của tôi đến đây."

"Vâng."

"Vân Lý…"

Tô Vân Lý giơ tay lên cắt ngang lời của Triệu Vi Ninh, anh ta nở một nụ cười nhẹ trên môi, nhìn Trình Lạc nói: "Tôi có thể nuôi dưỡng đứa trẻ này, có điều cô phải rời khỏi đây với hai bàn tay trắng, kết thúc hợp đồng với công ty. Ngoài ra, không được dùng danh nghĩa của tôi để nhận bất kì lợi ích nào, cũng không được ở trước mặt cánh truyền thông nhắc đến tên tôi.

Nếu như cô có thể đáp ứng được những điều kiện này, thế thì hôm nay có thể lập đơn thỏa thuận luôn."

Nghe thấy những lời này, Triệu Vi Ninh liền không có động tĩnh gì nữa, chậm rãi dựa vào ghế.

"Có thể, không vấn đề gì."

Lúc này quản gia đã mang máy tính đến, Tô Vân Lý mở tài liệu ra, ngón tay thon dài gõ vào bàn phím, trong chốc lát, bản hợp đồng đã được đánh xong.

"Đi in ra thành ba phần."

Sau khi in xong bản thỏa thuận, quản gia đưa cả bút bi đen và bản thỏa thuận đến cho cô.

Giấy trắng mực đen rõ ràng, cổ tay Trình Lạc dùng lực, kí tên của mình lên trên đó.

Sau đó cô cởi ba lô ra, không chút do dự nhét Nhu Nhu vào trong lòng Tô Vân Lý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!