Kỹ sư thiết kế vội hỏi: "Sao thế?"
Anh ta giữ cho hơi thở của mình bình tĩnh lại rồi sốt ruột nói: "Có một đám người tự xưng là người của hiệp hội bảo vệ động vật tới đây, còn dẫn theo cả cảnh sát và chuyên gia giám định."
"Chuyên gia giám định? Bọn họ định giám định cái gì?"
Ánh mắt của nhân viên công tác phức tạp, khúm na khúm núm nói: "Nói… nói là Trình Lạc ngược đãi động vật, nói chung ở bên ngoài rất hỗn loạn, đạo diễn Phương đang thương lượng với bọn họ."
Kỹ sư thiết kế nhìn về phía Trình Lạc, cảm thấy mọi chuyện đã không ổn rồi, người hôm nay tới không còn đơn giản là người của tổ chương trình bọn họ mà còn bao gồm cả các phóng viên của đài truyền thông nữa, bất kể Trình Lạc có xử lý tốt chuyện này hay không thì cũng sẽ có ảnh hưởng không tốt tới Trình Lạc, đặc biệt còn có không ít lịch sử đen của cô bị lọt ra bên ngoài.
Trình Lạc không nói gì, im lặng đi ra ngoài xem xét tình hình.
Đúng như lời nhân viên công tác đã nói, ở bên ngoài sở thú vô cùng hỗn loạn, ba bốn chiếc xe ô tô loại hình lớn huênh hoang vắt ngang bên đường, một đám nam nữ thanh niên đều mặc áo đồng phục màu đỏ, tay giơ tấm bảng đứng vây quanh trước cổng. Trình Lạc liếc qua một lượt, trên tấm bảng đó viết mấy chữ: Phản đối ngược đãi động vật!
Hai chữ ngược đãi màu đỏ được in đậm lên trông vô cùng chướng mắt.
Ở một phía khác, Đạo diễn Phương đang thương lượng với cảnh sát.
Ánh mắt của Đạo diễn Phương quét đến chỗ Trình Lạc như thể nhìn thấy cứu tinh, Đạo diễn Phương vội vòng qua đám người đi đến trước mặt Trình Lạc, chỉ vào Trình Lạc nói: "Đây chính là chủ của nơi này, Trình Lạc."
Cảnh sát đứng cách một lớp lưới sắt chào hỏi với cô: "Chào cô, chúng tôi là cảnh sát, có thể để cho chúng tôi vào không?"
Nói xong lại như có ý liếc về Miên Miên và Dương Dương đang đứng trước cổng.
"Bọn họ không chỉ nói cô thực hiện giao dịch bất chính ở đây, còn nói cô ngược đãi động vật. Cô nói xem, cô mà ngược đãi động vật thật thì sao tôi có thể đồng ý livestream được? Hơn tám triệu người vẫn đang xem kia kìa." Trong lòng Đạo diễn Phương uất ức, do có được độ hot ngày hôm qua, người xem buổi livestream hôm nay đã đạt đến ba triệu người, hơn nữa vẫn đang tiếp tục tăng lên.
Đạo diễn Phương gần như đã tưởng tượng đến khung cảnh bản thân một đường bay thẳng lên, thế nhưng còn chưa kịp bay thì lại có người đến kiếm chuyện rồi.
Không thấy mặt mày Trình Lạc có chút bối rối nào, ngôn ngữ và biểu cảm vẫn nhàn nhạt như cũ: "Vẫn đang livestream à?"
"Tôi đã cho người đăng bài nói hệ thống gặp lỗi, đang tiến hành sửa chữa, chắc phải dời buổi livestream lại."
"Ừm." Cô đáp một tiếng trầm thấp, chân bước về phía trước, móc chìa khoá rồi mở cửa ra, huýt một tiếng, Miên Miên và Dương Dương nghe thấy âm thanh liền bò đến bên cạnh cô.
Nhìn thấy cảnh này, tình nguyện viên của hiệp hội bảo vệ động vật đều đồng loạt nháo nhào cả lên.
"Còn nói không dùng thuốc, bình thường mãng xà to như thế này sao có thể nghe lời như vậy được chứ!"
"Trình Lạc, tên hung thủ ngược đãi động vật này!"
"Đúng! Hung thủ!"
"Chúng tôi mạnh mẽ yêu cầu tiến hành điều tra đối với Ngôi nhà của rừng rậm!"
"…"
Một đám người mặt đỏ tới mang tai, cảm xúc tăng vọt, hét càng ngày càng lớn.
Đám phóng viên truyền thông đóng quân ở trước cổng xem náo nhiệt không chê nhiều, nhao nhao cầm máy ảnh lên, bắt đầu điên cuồng chụp tách tách.
Đạo diễn Phương tức tới nỗi đầu cũng sắp hói luôn rồi, hung hăng vỗ đùi vài phát, gào lên: "Đừng chụp nữa, đừng chụp nữa, có gì hay đâu mà chụp!"
"Không sao."
Một âm thanh lành lạnh đột nhiên chen vào.
Trình Lạc nói: "Phóng viên cũng có thể đi vào cùng, có điều tốt nhất nên giữ im lặng, nếu không tôi không dám chắc chắn động vật ghê sợ mạng sống sẽ làm ra loại chuyện gì với các người đâu."
Nói xong, cô quay người về phòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!