Nghe thấy tiếng nói, hai con cự xà đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn về phía của Trình Lạc.
Bọn chúng nghiêng nghiêng đầu, sau đó lắc hai cái đuôi, vui sướng vòng qua Đạo diễn Phương rồi bò về phía của Trình Lạc.
[Cắn chết con bitch này đi!]
[Cứ thế nuốt luôn con bitch này chắc là tôi sẽ vui lắm đấy.]
[Hạt dưa chuẩn bị xong cả rồi.]
[Lầu trên ác độc quá rồi đấy, nói thế nào thì cũng là một mạng người…]
[Ở bên cạnh còn có Mặc Mặc nhà chúng tôi nữa kìa, Mặc Mặc tốt ghê, người đàn bà này đã như thế rồi mà vẫn còn bảo vệ cô ta.]
[Cắn chết con bitch này là được rồi, đừng động vào nam thần của chúng tôi.]
"…"
Bình luận ác ý vẫn đang tiếp tục tăng lên, hơn nữa đều đang mong chờ cự xà sẽ ăn tươi nuốt sống Trình Lạc.
Thế nhưng, cảnh tượng đẫm máu như trong tưởng tượng không hề diễn ra.
Chỉ thấy hai con cự xà một trái một phải chạy đến hai bên Trình Lạc, cúi người xuống, đưa cái đầu lên phía trước, dáng vẻ muốn nịnh nọt, lấy lòng.
Trình Lạc nhếch môi, ngón tay trắng nõn đặt lên lớp vảy rắn lành lạnh của Miên Miên và Dương Dương, tiện tay tay xoa xoa mấy cái rồi kéo tay của Thời Mặc đặt lên trên.
Thời Mặc còn đang lâm vào trạng thái ngơ ngác cảm nhận được độ ấm không giống với độ ấm của con người liền sợ tới mức giật mình, hai hàng lông mì dài khẽ run lên, con ngươi màu đen dần dần có độ ấm, ngay sau đó liền nhìn thẳng vào đôi mắt dọc thâm sâu của mãng xà.
Hơi thở của anh cứng lại, máu chảy ngược lên trên, nhịp tim tăng nhanh, sau đó duy trì tư thế đứng thẳng, không nhúc nhích thêm một chút nào nữa.
Mặt Trình Lạc không chút cảm xúc nói: "Sợ đến đờ người ra rồi."
Đạo diễn Phương: "…"
Trợ lý: "…"
Kỹ sư: "…"
Mọi người: "…"
[Thần cmn sợ đứng hình luôn rồi!]
[Xong đời rồi, hình tượng lạnh lùng kiêu ngạo tan tành mây khói rồi.]
[Thì ra anh là ảnh đế như vậy à…]
[Vậy nên rốt cuộc là ai cho anh cái gan để anh đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân, đứng chắn ở trước mặt kỹ nữ Trình đấy?]
[Ha ha ha ha ha ha, tình huống sai sai à nha!]
[Hmm… Rốt cuộc tôi có nên báo cảnh sát không đây _(:з" ∠)_.]
[Đợi đã, chỉ có tôi là đang chú ý tới chuyện hai con mãng xà này đang nghe lời Trình Lạc sao?]
[Tôi cũng chú ý đến điểm này nè lầu trên!]
Có lời nhắc nhở này, tầm nhìn của mọi người mới chuyển từ trên người Thời Mặc sang người Trình Lạc.
Sắc mặt của cô vẫn bình tĩnh như cũ, biểu cảm không chút lay động trước sự xuất hiện của cự xà, bàn tay lúc có lúc không v. uốt ve cái trán của chúng, đột nhiên Thời Mặc đứng ở bên cạnh nghiêng ngả đổ về phía của Trình Lạc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!