Chương 36: (Vô Đề)

Chim ngốc dị thế 10

Editor: Meounonna

Lật ra quyển sổ note ghi lịch, Tô Huỳnh mới phát hiện trong bất giác, bản thân đã đến đây sắp được một tháng rồi.

Một tháng, nói dài cũng không dài, nhưng đủ để cô dần cải tạo nơi đây thành một chỗ ở phù hợp với mình hơn. Dưới thân cây xây một phòng bếp, phần nóc mái được làm bằng cành cây, lá cây, lúc trời mưa hơi bị dột, nhưng hiệu quả che nắng thì vẫn ổn. Dưới sự giúp đỡ của Hoa, ở mặt đất bằng phẳng làm mấy cái giá phơi đồ và mấy tảng đá lớn, trên cây cũng treo một cái cầu thang làm từ dây leo và gỗ, để cô có thể tự mình từ tổ chim trên cây leo xuống dưới.

Tô Huỳnh người đã quen dần với những ngày tháng như thế này, mỗi ngày đều nghiêm túc nỗ lực thích ứng với cuộc sống, có điều nhẩm tính thời gian, Tô Huỳnh đột nhiên nhớ đến một chuyện.

Đời trước khoảng vào thời gian này, có một ngày nọ, lúc Hoa ra ngoài tìm con mồi, có một con chim lớn kỳ lạ đến đây, suýt nữa bắt cô đi, may là Hoa quay về kịp lúc đuổi con chim lớn kia đi.

Hình thể con chim to xám xịt đó không lớn giống như Hoa, nhưng cũng có vóc dóng từa tựa như Tô Huỳnh, có lẽ là xem cô như đồ ăn.

Tô Huỳnh nhớ đến sự kiện hữu kinh vô hiểm đó, cảm thấy hơi lo lắng, dẫu cô biết đời này và đời trước khác nhau, chuyện xảy ra ở đời trước không nhất định sẽ xảy ra ở đời này, nhưng không loại trừ khả năng sẽ xảy ra, tóm lại việc này tồn đọng một biến số khôn lường. Nếu lần này con chim lớn đó vẫn đến đây, Hoa không thể về nhà kịp lúc thì phải làm sao đây?

Lúc trước mỗi ngày Hoa ra ngoài đều dẫn cô theo, nếu không mang cô theo, một con chim ra ngoài cũng về nhà rất mau, nhưng chẳng biết có phải vì dạo này anh tìm được việc gì đó thú vị không, mỗi ngày thời gian anh ở bên ngoài rất lâu, mãi đến tối mới về, hỏi anh thì anh giả ngốc bày vẻ vô tội mù tịt.

Xét thấy dạo gần đây chim lớn Hoa hơi lơ là nhà cửa, lỡ như thật sự xuất hiện một con chim lớn xám đến bắt cô đi, ít nhất cô cũng phải chống chọi được một hồi, để có thể đợi Hoa quay về. Cân nhắc cả buổi trời, Tô Huỳnh quyết định tự mình làm một món vũ khí, chuôi làm bằng loại gỗ cứng mà cô dùng để làm chảo, cột thêm xương thú với các cạnh được mài giũa sắc bén.

Trong tay cầm vũ khí tự mình làm, Tô Huỳnh rất hài lòng, nhìn Hoa đang ngủ gà ngủ gật bên cạnh, cô quyết định thử một chút, thế là lấy phần mũi của con dao xương đâm vài cái vào vuốt của Hoa.

"Rắc" một tiếng, Tô Huỳnh trừng lớn mắt nhìn khúc xương sắc bén bản thân mài cả ngày trời cứ thế gãy đi.

Theo lý thì, Hoa là chim mà đúng không, sau vuốt của anh lại cứng như thế chứ! Lưỡi xương gõ một cái mà bị gãy, chuyện này lố quá rồi đó! Tô Huỳnh nhìn chằm chằm móng vuốt của Hoa chim lớn bình tĩnh một lát, sau đó nhìn lưỡi dao xương bị gẫy làm đôi trong tay mình thở dài, quyết định đi tìm một tảng đá khác để mài tiếp.

Mài dao cả ngày trời, Tô Huỳnh mệt mỏi không chịu nổi, tối ngủ say bất tỉnh nhân sự, ngay cả chim lớn Hoa lật bàn tay của cô, l**m mấy lần lên những nốt bóng nước trên tay, cuối cùng anh còn chọc vỡ các nốt đó bằng móng vuốt của mình, cô cũng không tỉnh dậy.

Ánh nắng mặt trời rọi vào người, Tô Huỳnh chợt tỉnh, dụi mắt ngồi dậy bên trong ổ, cô phát hiện hôm nay cũng giống mấy ngày trước, Hoa để lại đồ ăn cho cô, còn anh thì không biết chạy đi đâu chơi rồi.

Bỏ đi, Tô Huỳnh lắc đầu, cân nhắc xem hôm nay muốn làm gì.

Mà ngay lúc này, người đang ra ngoài lêu lổng trong trí tưởng tượng của Tô Huỳnh

- Hoa, đang ở trên một vách đá, bay lượn vòng quanh một ngón núi khổng lồ. Anh bay cực nhanh, hệt như một thanh kiếm sắc bén, không chút do dự phá tan lớp mây mù bao quanh đỉnh núi to lớn. Ở nơi cách phía trước anh không xa, là một con chim lớn màu xám nhỏ hơn anh một cỡ đang hét lên giận dữ, vừa kêu gào vừa trốn tránh móng vuốt bén nhọn của Hoa.

Con chim xám này dường như đã rất mệt khi bị rượt đuổi, mấy lần suýt bị bắt kịp, cuối cùng nó mệt đến mức đụng đầu vào vách đá.

Ngay trong khoảng thời gian ấy, Hoa bỗng chốc xông lên, mở to mỏ nhọn đâm xuyên qua cổ của chim xám, hai cái vuốt chụp lấy thân người chim xám, hung ác dùng lực xé toạc.

Máu và thịt vụn bắn lên vách đá, con chim xám đã chết hoàn toàn, Hoa thả lỏng móng vuốt, để thịt vụn còn dính lại trên vuốt rớt xuống, anh giươg cổ kêu lên một tiếng thật to.

Thanh âm ấy thuần phác, hệt như gõ vang chuông đồng giữa sơn cốc, lại hệt như tiếng sét đánh, chứa đựng hàm ý đe doạ nặng nề và cơn giận tột độ. Kêu lên một tiếng như thế xong, Hoa rời khỏi ngọn núi đã không còn chim ưng xám, sau đó anh bay về phía một ngọn núi khác, nơi đó cũng có loại chim ưng xám huyền nhai này.

Một con chim ưng xám khác trông cường tráng hơn một chút, nhưng Hoa không hề để ý, nhìn thấy con chim ưng xám kia liền xông đến, lặp lại cuộc truy lùng tàn sát mấy hôm nay.

Chim ưng xám chẳng hiểu vì sao bản thân lại đột nhiên bị tấn công, nhưng cũng không hề sợ sệt hung hăng chống trả, chỉ tiếc kẻ thù quá mức hung tàn, cuối cùng chỉ có thể suy bại, biến thành một đống thịt nát bị nện trên mặt đất.

Không ngại cực nhọc cắn giết hết tất cả ưng xám xung quanh đây, Hoa mới dừng lại. Lông vũ sặc sỡ trên người anh bị máu đỏ kết dính thành từng cục, sau khi cứng lại biến thành màu đỏ sẫm.

Từ nguyên hình anh biến về hình dạng điểu nhân, Hoa vùi đầu vào trong nước, rửa sạch máu vón, thịt vụn trên người và trên vuốt.

Tô Huỳnh thu dọn quần áo lúc sáng mới giặt, nhìn thấy chim lớn sặc sỡ từ đằng xa bay đến, trong lòng thở nhẹ một hơi. Để quần áo xuống đi đến đón, "Anh xem, mặt trời sắp lặn rồi anh mới về, anh lại đi ra ngoài chơi gì rồi hả?"

Chim lớn Hoa buông con hươu lông tím trên vuốt xuống, bày ra vẻ mặt vô tội nhìn cô, "Em xem, màu sắc của con này có phải đẹp lắm không, anh tìm lâu dữ lắm mới tìm được con đẹp nhất đó."

Tô Huỳnh: "Em thật sự rất bội phục hành vi vì tìm được thức ăn đẹp nhất mà tốn cả một ngày của anh đó."

Tô Huỳnh vừa phồng má, Hoa liền chui đầu vào lòng cô, Tô Huỳnh bất đắc dĩ ôm lấy đầu to ra sức x** n*n, ngựa quen đường cũ sờ vào quầng lông trên cổ anh, hệt như uy h**p túm lấy, "Mấy ngày nay không cho anh chạy loạn ra ngoài nữa, nếu không đợi anh về rồi, em sẽ túm lông anh đó!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!