Edit: Tồ
Beta: Nhược Huyền Phi + Miêu Nhi
Hà Tiên Dương không trở về Hà gia đã hai ngày, nghe nói là phải đi công tác. Ngoài mặt nói là đi công tác, nhưng hắn đi đâu Thường Mạn Tinh đương nhiên là rõ ràng tường tận.
Hà Tiên Dương đang ở nhà tình nhân có tên là Nghiêm Thanh đồng thời cũng là trợ lý của hắn. Bởi vì những lời nói của Mạnh Thải Kỳ, lúc ấy Hà Tiên Dương lập tức cảm thấy khó thở rồi hôn mê bất tỉnh, một lúc sau tỉnh dậy cũng không muốn nhìn thấy mối tình đầu đẹp đẽ của mình nữa, hắn trực tiếp đen mặt đóng sập cửa đi mất.
Hà Tiên Dương không muốn quay về Hà gia nhìn thấy Thường Mạn Tinh và Hà Vị Minh, hắn cũng không muốn nhìn thấy Mạnh Thải Kỳ, trái lo phải nghĩ, cuối cùng chỉ có thể đi đến nhà Nghiêm Thanh mà thôi.
Tuy rằng cô tình nhân này không hề ngọt ngào thùy mị như Mạnh Thải Kỳ, cũng không xinh đẹp sắc sảo như Chu Lam, nhưng hắn lại thích sự biết điều, yên tĩnh của cô... Dù sao điều hắn cần nhất lúc này chính là được yên tĩnh một chút.
Nhưng Thường Mạn Tinh cũng không muốn hắn được yên tĩnh, trò hay chỉ vừa mới bắt đầu thôi, không náo nhiệt tưng bừng một chút sao được. Chỉ cần cô muốn thì mọi hành tung và lời nói của Hà Tiên Dương cô đều có thể biết được. Bất kể là cô tình nhân nào của hắn hay là công ty đều có tai mắt của Thường Mạn Tinh, máy nghe trộm, máy theo dõi, tất cả mọi thứ đều có thể cho cô biết được hành động chính xác nhất của Hà Tiên Dương.
Thường Mạn Tinh giống như kẻ ngồi ở phía sau bức màn mặt không đổi sắc điều khiển mọi người. Sau khi nhận thấy Hà Tiên Dương có những hành vi và hành động khác thường so với trước kia, Thường Mạn Tinh rất nhanh đã đoán ra được
- hắn đã biết được sự thật về mối quan hệ giữa cô và Hà Vị Minh! Đột nhiên lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn này, nhưng cũng không sao, đã là chuyện "ngoài ý muốn" thì sớm hay muộn cũng sẽ bị lộ, chẳng qua hiện tại đến sớm hơn một chút mà thôi.
Mỗi một vai diễn đều đã có mặt đầy đủ, màn trình diễn tiếp theo sẽ vô cùng náo nhiệt cho coi.
Thường Mạn Tinh đột nhiên bật cười thành tiếng, liên tục gửi vài tin nhắn ra bên ngoài.
Đầu tiên là cha mẹ của Hà Tiên Dương.
Từ sau vụ việc con riêng vỡ lở mấy năm trước, quan hệ của cha mẹ Hà Tiên Dương đã đi đến bờ vực sụp đổ. Mẹ Hà căm ghét đứa con riêng của chồng đến tận xương tủy, bởi vì bà sợ đứa con riêng đó sẽ tới nhà bà tranh gia sản. Mà cha Hà lại vô cùng yêu thích đứa con riêng thông minh này, nó là minh chứng cho việc ông càng già càng dẻo dai, cha Hà kiêu ngạo còn không kịp.
Ông thấy con trai lớn của mình đã có tiền đồ, có thể mở công ty, thế nên những tài sản kia của ông đương nhiên sẽ giao lại cho đứa con trai út này.
Vì thế cha Hà và mẹ Hà đã cãi nhau không biết bao nhiêu lần. Mỗi lần Hà Tiên Dương trở về nhà là kiểu gì cũng bị hai người này kéo qua kéo lại, mẹ Hà thì khóc lóc om sòm lăn lộn than trời trách đất, muốn hắn nghĩ cách đuổi hai mẹ con kia đi thật xa. Cha Hà lại muốn thương lượng với hắn, mong hắn sau này sẽ chăm sóc tốt cho thằng bé, còn ở trong tối ngoài sáng ám chỉ hắn về sau phải phân một chút gia sản cho đứa em trai này.
Hà Tiên Dương cảm thấy vô cùng phiền chán với mấy việc như thế này. Cha mẹ Hà gia từ nhỏ đã trọng nam khinh nữ, hắn là đứa con trai duy nhất nên càng được yêu thương chiều chuộng, đồ gì của bọn họ cũng đều là của hắn. Nhưng hiện tại cha lại muốn lấy đồ vật từ trong tay hắn để cho đứa con riêng kia, Hà Tiên Dương đương nhiên là không hề nghĩ ngợi ngay lập tức từ chối, sau đó hắn liền bị cha Hà mắng chửi đến nỗi không ngóc đầu lên nổi.
Cha mẹ Hà ngày nào cũng cãi nhau, chỉ khi nào cãi đến mệt mỏi thì bọn họ mới chịu ngừng nghỉ một chút. Hà Tiên Dương nếu có thể không qua thì sẽ dứt khoát không qua, hắn hoàn toàn không muốn tham gia vào cuộc cãi vã của hai người.
Chẳng qua lúc này hắn lại không thể mặc kệ được nữa.
"Cái gì? Cô nói mẹ tôi đẩy ngã ba tôi xuống cầu thang làm ông ấy bị gãy chân, hiện tại ông ấy đang đòi li hôn với mẹ tôi hả?" Hà Tiên Dương thật sự không nghĩ đến, cha mẹ của mình lại xảy ra vấn đề. Tuổi một đống rồi lại không biết sống yên ổn với nhau, thật sự là khiến hắn đau đầu không thôi. Cục diện rối rắm bên này hắn còn chưa xử lý xong thì chuyện bên phía cha mẹ đã chạy đến.
Hà Tiên Dương không khỏi đen mặt, trên đường chạy đến bệnh viện hắn đã hỏi rõ ngọn nguồn chuyện này. Hóa ra mẹ Hà không biết nghe được ở nào nói cha Hà mua cho hai mẹ con kia một căn biệt thự có hai phòng ngủ cùng một chiếc ô tô, vào ngày nghỉ thế nhưng còn mang theo đứa con riêng đi chơi. Cha Hà đương nhiên là lừa mẹ Hà để làm mấy chuyện này, nhưng mẹ Hà đã biết, bà tuyệt đối sẽ không nhân nhượng.
Mẹ Hà vốn dĩ đã không phải là người có tính tình tốt, vì vậy muốn lấy đi đồ ở trong tay bà quả thực chính là muốn lấy luôn mạng của bà.
Oán hận tích tụ dưới đáy lòng mấy năm nay toàn bộ đều bùng nổ, bà ngay lập tức nổi giận đùng đùng đi chất vấn cha Hà.
Mà cha Hà sớm đã nhịn đủ rồi, mẹ Hà lúc nào cũng giống như một tên trộm nhìn chằm chằm theo dõi ông. Dù lúc đầu ông cũng cảm thấy có lỗi với bà, nhưng mấy năm nay gần đây mẹ Hà càng ngày càng trở nên điên khùng, hở ra một tí là lại tức giận. Cha Hà không thể nín nhịn được nữa, mặc cho bà xoa eo chất vấn, ông vô cùng đúng lý hợp tình lên tiếng phản bác, còn tuyên bố rằng nếu bà còn dám quản thì ông sẽ li hôn với bà, để bà hai bàn tay trắng rời khỏi nơi này.
Chuyện này không phải là đang đổ thêm dầu vào lửa hay sao? Mẹ Hà nghe vậy thì càng thêm nổi giận, lập tức mất hết lí trí, chờ khi bà phản ứng lại thì phát hiện bản thân đã đẩy chồng mình xuống dưới cầu thang rồi. Cha Hà một đường lăn từ trên cầu thang xuống dưới, nhưng mà cũng may, ông không hề có nguy hiểm đến tính mạng, chẳng qua tuổi cũng đã lớn nên ngã gãy mất một chân.
Sau khi được đưa đến bệnh viện, bác sĩ nói chỉ cần dưỡng thương thật tốt thì sẽ sớm bình phục trở lại, nhưng vẫn sẽ để lại một chút di chứng. Cha Hà làm sao có thể nhịn được, mẹ Hà đây là muốn giết ông, lần này may mắn thoát chết, lần sau sẽ thoát được sao? Nếu lại xui xẻo một lần nữa thì ông chắc chắn sẽ chết!
Khi Hà Tiên Dương chạy đến phòng bệnh, hắn nhìn thấy các bác sĩ, y tá và bệnh nhân cách vách đều thò đầu ra để xem kịch vui .
"Bà chính là một người đàn bà ác độc, chúng ta không có gì để nói cả, li hôn đi! Tôi giải thích với bà, vậy mà bà lại cố ý giết tôi, tôi sẽ đi kiện bà!"
"Ông đi đi, đi thử đi, ông là đồ súc sinh không có lương tâm! Năm đó ông không có một đồng nào trong người, bà đây gả cho ông rồi sinh con cho ông, còn ông thì sao? Chờ đến lúc con trai có tiền đồ, ông lại lấy tiền ra bên ngoài tìm vợ bé, còn sinh ra một đứa nghiệt chủng, ông tốt nhất nên đi chết đi! Lại còn muốn li hôn rồi đoạt tiền của tôi, ông nhất định sẽ bị thiên lôi đánh trúng!"
Hà Tiên Dương nghe thấy âm thanh khóc lóc kêu la này, trên trán không khỏi nổi đầy gân xanh, sau khi chen qua một nhóm người thì hắn mới nhìn rõ tình huống ở trong phòng bệnh. Nghe nói cha Hà té cầu thang gãy chân, vậy mà ông vẫn vô cùng có sức sống nằm đánh giường thùm thụp, còn mẹ Hà thì ngồi ở dưới đất vừa khóc vừa ném đồ đạc lên giường của cha Hà.
Hà Tiên Dương hít sâu một hơi để lấy lại sự bình tĩnh, sau đó hắn bước vào rồi đóng cửa phòng lại, ngăn cản những ánh mắt đang xem kịch hay ở bên ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!