Chương 206: (Vô Đề)

Sổ tay trùng sinh công lược [205]

Phần Ô Ly (Hạ)

Trans: Meounonna

Thời gian mười năm, đối với các yêu tộc khác nhau sẽ có ý nghĩa không giống nhau vì không phải tất cả yêu tộc đều trường thọ, một số chủng tộc bẩm sinh đã không thể sống quá lâu, ngoài những yêu tộc tu luyện có thành quả, còn lại đa số đều bình bình, chỉ trong vòng mấy chục năm, thậm chí mười mấy năm ngắn ngủi, đã biến mất giữa trời đất.

Còn những chủng tộc bẩm sinh trường thọ, một khi hóa thành yêu tộc sẽ có thể sinh tồn lâu dài trên thế gian. Nhưng thế đạo còn đó, âm dương điều hòa, nếu có tuổi thọ lâu dài, thì số lượng tộc nhân sẽ ít ỏi, ngược lại, tuổi thọ ngắn ngủi, việc sinh sôi nảy nở sẽ nhanh và dễ hơn, thế gian vạn vật, đều như thế cả.

Nếu muốn sống lâu dài, chỉ có cách tu luyện, mà việc tu luyện này, đối với mỗi một chủng tộc lại có sự khác nhau. Bẩm sinh thiên phú tầm thường, thì không thể so sánh với người bẩm sinh đã có tư chất vượt trội. Có yêu tộc mấy chục năm mới có thể tu luyện thành niên, còn có yêu tộc mấy năm, mười mấy năm là đã tu luyện viên mãn, đủ để thành niên rồi.

Tư chất của Ô Ly như thế nào? Nếu hỏi tộc trưởng Loan, hắn nhất định sẽ nói: "Tư chất của muội muội vượt xa các yêu tộc tầm thường khác, còn có xu hướng hơn hẳn ta một bậc."

Nếu hỏi quản sự Hòe Dương, anh ta sẽ lại bảo: "Tiểu thư Ô Ly của chúng tôi là đứa bé cực kì xuất sắc trong Hòe Cốc, không ai có thể sánh bằng cô bé, đếm lên trên ba trăm năm, nhìn xuống dưới hai trăm năm, trừ tộc trưởng của chúng tôi, không ai lợi hại hơn cô bé, hơn nữa đứa trẻ này vừa cần cù chăm chỉ kỷ luật… Bla bla bla bla"

Cho nên phá vỏ mười hai năm, Ô Ly đã sắp thành niên rồi. Nhưng mà, Loan vẫn luôn không thể tìm được rốt cuộc nàng là yêu thuộc chủng tộc nào, quy mô của Mộng Trạch không hề thua kém Thiên Cung Minh Phủ, bên trong có rất nhiều loài yêu tộc sinh sống, có lẽ chỉ có Hồng Chủ mới có thể biết hết tất cả, dẫu sao có một số yêu tộc không thích tiếp xúc với những yêu tộc bên cạnh, khó tránh khỏi việc chẳng ai biết đến sự tồn tại của họ.

May mà bản thân Ô Ly cũng không để ý lắm, chỉ một lòng xem huynh trưởng là người thân của mình.

Nhưng mà, Ô Ly sắp thành niên đã gặp phải một số rắc rối. Đọc Full Tại Truyenfull. vision

Nàng là một người có tính hiếu kì, đặc biệt thích chạy ra ngoài, bắt đầu từ sau chuyến tham quan lễ hội đèn lồng năm đó, nàng liền thường hay một mình chạy ra ngoài, đi chơi đùa ở gần đó. Nàng vẫn luôn giữ thói quen ấy mãi đến bây giờ, phạm vi nàng chơi đùa cũng ngày càng rộng ngày càng lớn, nhưng thời gian quay về luôn cố định, tuyệt đối sẽ không vì ham chơi mà lỡ mất thời gian về nhà.

Vì thuận tiện. Lúc đi và về Ô Ly sẽ luôn biến về nguyên hình, một chú chim có đôi cánh thon dài lông vũ dày đặc, trắng tinh bồng bềnh, từ nhúm lông nhỏ ban đầu đến chú chim nhanh nhẹn thanh thoát như bây giờ, cũng có thể nhìn thấy nàng trưởng thành rất nhanh. Mỗi lần Loan nhìn thấy nguyên hình của em gái, đều phải khen ngợi vài câu, vì thế lần nào Ô Ly quay về đều sẽ cố ý đứng trên cây trong viện tử hồi lâu, chải chuốt bộ lông của mình, đợi huynh trưởng khen bản thân.

Nhưng lần này, nàng về tới nhà, không dừng bước chân, trực tiếp hoá thành hình người ở hành lang, đầu tóc rối bời, giận dữ đùng đùng quay về phòng mình, đóng cửa lại, không ra ngoài nữa.

Lần đầu tiên Loan phát hiện muội muội mình ấy thế mà không đứng trên cành cây chải chuốt lông vũ, lập tức cảm thấy không ổn, hắn không muốn hỏi em gái, mà gọi nô bộc đến, hỏi các hoa yêu thụ yêu và thảo yêu dọc đường, trên đường muội muội quay về đã xảy ra việc gì.

Ô Ly vẫn luôn cảm thấy huynh trưởng là người thấu đáo, từ nhỏ đã rất yên tâm để bản thân một mình chạy ra ngoài chơi, thật ra là, yêu tộc của Hòe Cốc phân bố khắp Mộng Trạch, nói không chừng gốc cây hay đoá hoa nào đó ven đường chính là biến thân của yêu tộc trong Hòe Cốc, cho nên bất kể Ô Ly đi đâu, xung quanh đều có yêu tộc của Hòe Cốc trông chừng, chẳng qua nàng không phát hiện mà thôi.

Sao Loan có thể thật sự yên tâm để muội muội một mình ra ngoài, lúc ban đầu, bản thân hắn cùng thường hoá thân thành một gốc cây ở nơi muội muội chơi đùa, đích thân trông nom em gái. Nếu không phải quản gia Hòe Dương khóc lóc tỉ tê bảo là sự vụ trong tộc sắp chất thành núi, tộc trưởng Loan ước chừng còn đang đắm chìm vào trạng thái lén lút ra ngoài vui chơi với muội muội không có tâm tư tu luyện.

Không thể đích thân trông coi muội muội, vốn đã không quá vui vẻ, bây giờ thấy bộ dáng em gái tức giận đùng đùng, hiển nhiên là đã chịu ấm ức ở bên ngoài, hung quang trong mắt của tộc trưởng Loan lóe lên, doạ cho yêu tộc đến báo cáo miệng mồm càng thêm lưu loát, tốc độ nói chuyện nhanh đến mức sắp bay bổng.

"Hôm nay tiểu thư vẫn ở trong sơn cốc hoa sen ở gần Trọng Minh Sơn Lâm chơi đùa, nhưng trên đường về khi đi ngang qua con sông Thuỷ Sa Hà, bị một yêu tộc trẻ tuổi của tộc chim Vũ Thuỷ bám theo, cậu trai trẻ kia theo đuôi cả đoạn đường, một mực muốn bám lấy tiểu thư, tiểu thư vội vàng quay về bèn đánh nhau với hắn ta một trận, làm cho… ờm, lông tóc rối bù, có lẽ vì thế nên tâm tình mới không tốt."

Tộc trưởng Loan đập vỡ một cái bàn ngay lập tức. Đúng là quá đáng quá thể, có tên khốn nạn bám lấy muội muội, đúng là tìm đường chết.

Tộc trưởng Loan tức giận, chàng trai trẻ tộc chim Vũ Thuỷ kia liền xui xẻo, hắn ta phát hiện động phủ bản thân vất vả xây dựng để theo đuổi người trong lòng luôn bị phá huỷ trong nháy mắt, vừa mới sửa lại liền bị phá hỏng một cách khó hiểu, mà xung quanh không có một ai đáng nghi cả, hơn nữa lúc hắn ta hoá thành nguyên hình đậu trên cây, sẽ đột nhiên bị trượt chân một cách khó hiểu, thân cây hình như cũng không đứng được.

Gặp chuyện này nhiều, chàng trai trẻ cảm thấy có gì đó sai sai, quay về nhà hỏi ông nội, ông nội hắn ta cũng là một vị trưởng giả rất nổi tiếng trong tộc chim Vũ Thuỷ, hiểu chuyện hơn tên nhóc choai choai như hắn ta nhiều, vừa nghe là biết đứa trẻ này chắc chắn đã đắc tội với người ta. Thế là ông hỏi: "Nghe nói dạo gần đây con đang theo đuổi một vị cô nương, con có biết đối phương có lai lịch gì không?"

Chàng trai trẻ gật đầu như vẻ đương nhiên, "Đương nhiên biết ạ, nàng ấy là Ô Ly của Hòe Cốc." Nói xong, hắn ta mới phản ứng lại, la lớn: "Chẳng lẽ là ca ca nàng ấy đang làm khó con? Cũng đúng, tộc trưởng Hòe Cốc, quyền thế lớn như thế, chắc chắn có thể sai khiến đám thụ yêu kia làm khó con. Đáng giận quá, sao anh ta có thể ngăn cản con và Ô Ly ở bên nhau chứ!

Cho dù anh ta là tộc trưởng của Hòe Cốc con cũng phải đi hỏi cho ra lẽ!"

Nhìn cháu trai mình tức giận chạy đi, trưởng giả cũng không ngăn cản. Người trẻ tuổi mà, không biết trời cao đất dày, bị dạy cho một bài học cũng đáng lắm, có người dạy cháu nội thay cho ông, ông vui còn không hết.

Nhưng chàng trai trẻ này tức giận đùng đùng chạy tới bên ngoài căn nhà lớn ở Hòe Cốc, cảm nhận được sự áp bức đáng sợ thuộc về đại yêu quái ở bên trong căn nhà, thoáng chốc có chút hèn nhát, do dự quanh quẩn ở một bên. Ngay lúc này hắn ta phát hiện Ô Ly bay ra từ trong nhà, lập tức đi lên đón.

Còn Ô Ly, vừa nhìn thấy con chim đáng ghét, lập tức biến về hình dáng thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, không muốn biến thành nguyên hình trước mặt con chim xui xẻo. Lần trước nàng và tên này đánh nhau, bất cẩn làm gãy chiếc lông vũ mình thích nhất trên người, vì chuyện này mà đã hai ngày rồi nàng không dám phơi bày lông vũ xinh đẹp của mình trước mặt huynh trưởng, đúng là giận vô cùng.

Nàng còn chưa tìm tên đầu sỏ này tính sổ, đối phương đã tìm tới tận cửa rồi.

"Ô Ly, khi nào thì nàng đồng ý ở bên ta?" Chàng trai trẻ cũng biến thành hình người, nói thật hắn ta cũng là một chàng trai trẻ khá tuấn tú, nhưng trong mắt Ô Ly, hắn ta còn không sánh được một cái móng tay của huynh trưởng.

"Ta nói rồi, ta sẽ không có gì với ngươi cả." Ô Ly bảo. Lời này lần trước nàng đã từng nói rồi, nhưng cái tên này như thể nghe không hiểu vậy, một lòng muốn đeo bám, nếu không nàng cũng chẳng tức giận đến thế, đúng là quá phiền phức.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!