Cuối tháng tư, cỏ mọc lên sum suê, chim chóc bay lượn, cảnh sắc mùa xuân đầy tươi sáng.
Tuy nhiên, ở Khôn Ninh cung lại bị mây đen bao phủ, Thẩm Hoàng hậu sắc mặt tái nhợt, không ngừng đi tới đi lui, Lưu viện sứ đổ mồ hôi như mưa, môi liên tục run lên lẩy bẩy.
"Trước đây ngươi nói như thế nào với bổn cung hả? Ngươi nói ngươi rất tự tin mà, tại sao đến Huyết Khô Trùng mà ngươi cũng không phát hiện ra?"
Tiêu Tông Vĩ ngồi ở một bên nhìn vào tờ giấy mỏng trong tay.
Đây là loại giấy phổ biến nhất trong cung, được cắt thành kích cỡ như một lòng bàn tay, trên đó chỉ viết vài câu ngắn ngủn nhưng cũng chính những câu này lại khiến hắn ta phải đọc đi đọc lại mấy lần.
Cuối cùng, hắn ta dùng một tay vo tròn tờ giấy rồi ném nó xuống đất.
"Đều là những lời hàm hồ, bây giờ sức khỏe của ta đã khá lên rồi thì lại đột nhiên nói ta không thể sống qua hai mươi lăm tuổi? Rốt cuộc là ai đã đưa thứ này cho mẫu hậu? Người này thật sự vô cùng ác độc, cố tình khiến chúng ta hoảng loạn đây mà!"
Giọng nói của Tiêu Tông Vĩ cực kỳ gay gắt, nhìn thẳng vào Lưu viện sứ.
Tựa như hắn ta chính là kẻ chủ mưu vậy.
Lưu viện sứ ngay lập tức quỳ rạp xuống đất, cúi đầu sát đất, sợ hãi nói:
"Hoàng hậu nương nương, xin tha mạng, Đại điện hạ xin tha mạng, trên đời quả thực có Huyết Khô Trùng nhưng nó đã bị tuyệt chủng cùng với Thái Thành Miêu thị rồi, đã gần ba mươi năm nó chưa từng xuất hiện qua, thần chưa bao giờ nghĩ tới là bởi vì trước đây thần cũng chưa từng gặp qua!"
"Ta không tin có Huyết Khô Trùng gì hết."
Tiêu Tông Vĩ đứng dậy, quay đầu nhìn về phía Thẩm Hoàng hậu:
"Chắc chắn là chiêu trò của Tiêu Văn Cảnh. Đừng tưởng rằng ta không biết hắn ở sau lưng ta đang nghĩ gì. Lần này ta chắc chắn phải khiến hắn biết mùi sợ hãi!"
Nhìn thấy hắn ta sải bước đi ra ngoài, Thẩm Hoàng hậu vuốt ve lồng ngực đang đập mạnh, phập phồng của mình rồi nhắm mắt bình tĩnh thở ra, sau đó mới từ từ ngồi xuống, dùng ngón tay xoa xoa thái dương, mệt mỏi nhìn về phía Lưu viện sứ:
"Lưu viện sứ, ngươi biết được bao nhiêu về Huyết Khô Trùng này?"
Lưu viện sứ lau mồ hôi trên trán rồi im lặng một lúc nói:
"Huyết Khô Trùng là sinh vật ký sinh, lớn lên bằng cách ăn nhục thung dung, cây cỏ máu, đan sâm, thục địa và các loại thảo dược khác. Nếu không có thảo dược, chúng sẽ hút máu, ăn xương nuốt gân của chủ thể. Đó là một loại cổ trùng khiến người khác nghe thấy cũng sợ mất mật..."
Hắn ta lại lén liếc nhìn Thẩm Hoàng hậu: "... Thứ này quả thực có tác dụng tăng cường thể chất. Đội quân sắt thép không gì có thể ngăn cản của Miêu thị nổi tiếng cũng chính vì có sức mạnh vô song này.
Tuy nhiên, nhược điểm của loại cổ trùng này là đợi đến khi cổ trùng trưởng thành, nó sẽ khiến người bị trúng cổ trùng dần dần mất đi năm giác quan, đầu tiên là xúc giác, mất đi cảm giác đau đớn, sau đó là khứu giác, thính giác và thị giác…Như vậy khác gì trở thành một tên tàn tật!"
Thẩm Hoàng hậu hét lớn.
Lưu viện sứ lại cúi đầu sát đất, không dám lên tiếng nữa.
Người tàn tật ít nhất cũng còn có thể sống nhưng người nuôi dưỡng con Huyết Khô Trùng này thì chỉ có nước chết mà thôi.
Thẩm hoàng hậu cũng đột nhiên nghĩ đến điều này, bà ta lại im lặng, một lúc lâu sau mới nói bằng giọng khô khan:
"Chuyện này nhất định phải giữ bí mật, không được để bệ hạ biết."
Lưu viện sứ vừa định đáp lại thì nghe thấy Thẩm hoàng hậu lại trầm giọng nói:
"Ta cũng nghe nói Tiêu Văn Cảnh từ khi trở về từ huyện Lâm An thì không cho ngươi bắt mạch nữa. Ngươi đi hỏi thử An Viện Phán, cơ thể của hắn có gì bất thường hay không?"
Lưu viện sứ sửng sốt, ngay sau đó mới nhớ ra y thuật của mình tuy tầm thường nhưng lại được cái rất ngoan ngoãn, chính vì vậy mà lúc đầu Hoàng hậu mới phong hắn ta làm viện sứ, lại còn chọn hắn ta làm người chữa bệnh cho Đại Hoàng tử, đồng thời nói cho hắn ta biết một bài thuốc dân gian, chuyên sử dụng máu trong tim động mạch chủ của người thân làm thuốc dẫn.
Mặc dù, hắn ta cảm thấy rất kỳ lạ nhưng lại không suy nghĩ nhiều về điều đó, dù sao thì trên đời này, các bài thuốc dân gian kỳ lạ đến mức nào cũng có cả, bao gồm cả việc cắt thịt của phụ thân để hầm canh cho nhi tử cũng có nữa.
Cho nên hắn ta mới mù quáng làm theo chỉ dẫn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!