Chương 13: Diễn kịch

Edit: Lai Nhật Phương Trường

Chạng vạng, ánh mặt trời chiếu xuyên qua ô cửa sổ nhỏ của cầu trượt hình con voi.

Dung Dung và Thứ Thứ đang ngồi trên cầu trượt, mỗi người ăn một phần tư shaqima.

Sau khi Dung Dung ăn shaqima xong, quay đầu ghé vào trước cửa sổ nhỏ.

Đột nhiên, có tiếng ọt ọt từ phía Dung Dung, Thứ Thứ quay đầu lại.

Dung Dung lớn tiếng che đậy:

"Oa! Thứ Thứ, trên này cao quá!"

Thứ Thứ lại đem bẻ đôi saqima còn lại, đưa một phần cho Dung Dung: Cho ngươi.

Dung Dung lắc đầu:

"Thứ Thứ, ta không đói."

"Ta nghe thấy rồi, bụng ngươi kêu rất to."

Thời điểm khi ở trong đạo quan, bọn họ thường xuyên bị đói bụng.

Âm thanh Thứ Thứ quen thuộc nhất: Mao Dung Dung kêu đói, tiến bụng ọt ọt.

Thứ Thứ suy nghĩ một lát, đem toàn bộ shaqima nhét vào miệng Dung Dung.

Dung Dung phồng hai má nho nhỏ, nhai shaqima, cười ngốc nghếch với hắn: Cảm ơn Thứ Thứ.

Thứ Thứ nghiêm túc nói:

"Sau này không được để dành điểm tâm cho ông ngươi nữa."

Dung Dung lắc đầu: Ông sẽ đói.

Thứ Thứ lại hỏi hắn:

"Một chút đồ nhỏ như vậy cơ bản là không đủ cho người lớn ăn. Chẳng lẽ ông ngươi còn không bằng ta, một chút đồ ăn cũng không tìm thấy, còn muốn điểm tâm của ngươi sao?"

Thứ Thứ càng thêm kiên định với ý nghĩ của chính mình.

Đại thần quả nhiên là người xấu xa nhất trên thế giới này, trước đây để hắn cùng Mao Dung Dung căn không đủ no, giờ lại còn muốn giành đồ điểm tâm của Mao Dung Dung.

Dung Dung chớp chớp mắt nhìn hắn: Ông là người tốt.

Thứ Thứ bĩu bĩu môi:

"Ta mới là người tốt."

Dung Dung cười với hắn, nghiêm túc gật đầu:

"Thứ Thứ cũng là người tốt."

Đại khái cũng như vậy.

Thứ Thứ nói:

"Mao Dung Dung, ngươi cũng là một người tốt."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!