Chương 38: Mã số G (2)

Xe bọc thép lại chạy thêm khoảng một tiếng nữa mới dừng lại, xe dừng thì mọi người lần lượt nhảy ra khỏi xe.

Chiếu Hạc vừa đi xuống là cậu liền nhìn môi trường xung quanh, chỉ thấy một tòa kiến trúc được canh phòng nghiêm ngặt. Mà cách đó không xa là một cây cầu lớn có kết cấu thép trộn bùn đất, lối đi trên cầu đã bị phong tỏa, xung quanh là binh lính đã lập trận địa để sẵn sàng nghênh đón quân địch.

"Cô Nghiêm, mời đi bên này." Một người đàn ông trông giống trưởng quan đi tới chào đó bọn họ.

Cô Nghiêm là người phụ nữ tổ chức lần cứu viện này, cô ta gật đầu nói: "Người của chúng ta đã đến đông đủ rồi, có thể vào ngay."

Vị trưởng quan kia nhìn lướt qua người đứng phía sau cô Nghiêm, có chút ngạc nhiên: "Mấy người bọn họ... Thế là đủ rồi à?"

Cô Nghiêm tỏ vẻ không sao cả nói: "Đây là người của tôi, nếu các anh không yên tâm thì có thể cử người của các anh đi cùng." Rõ ràng cô ta khá cảnh giác với các nhân vật trong bộ phim này, lúc nói chuyện luôn thận trọng và xa cách: "Cũng không phải là chỉ có một cách để ngăn chặn sự hủy diệt của thế giới."

Trưởng quan kia nghe vậy cũng thu hồi vẻ tươi cười, nói: "Thì ra là thế."

Anh ta không nói gì nữa, dẫn bọn Lâm Chiếu Hạc đi thẳng về phía trước, đi xuyên qua kiến trúc bên trong tới cây cầu phía trước.

Phía bên kia cây cầu này là thành phố C đã bị phong tỏa, virus sinh hóa khủng khiếp đã hoành hành trong đó, toàn thành phố bị tàn phá. Chỉ trong vài ngày thôi mà từ một thành phố nhộn nhịp đã trở thành địa ngục. Nếu nơi này thất thủ, có thể tưởng tượng được không gian thật cũng sẽ gặp tai nạn như thế nào, Lâm Chiếu Hạc hơi lơ đãng do mải suy nghĩ, mãi đến khi bị Du Chúc Kỳ dùng khuỷu tay chọc một cái cậu mới bừng tỉnh.

"Cậu nhìn bên kia đi." Du Chúc Kỳ nhỏ giọng nói.

Lâm Chiếu Hạc ngẩng đầu nhìn mới phát hiện trên đỉnh đầu có mấy chiếc trực thăng bay quanh, sau đó lướt qua cầu đi về phía thành phố C. Không biết bọn họ có cách gì mà trực thăng không hề phát ra bất kỳ tiếng động nào.

"Đây là loại trực thăng mới nhất của chúng tôi." Vẻ mặt trưởng quan ngạo nghễ nói: "Tiếng trực thăng lúc trước quá lớn sẽ khiến tang thi tụ tập, nhưng mấy chiếc này thì không, chỉ cần lái chúng đến phòng thí nghiệm rồi nhảy xuống nóc nhà là có thể nhanh chóng lấy được vaccine." Anh ta nở một nụ cười đầy trào phúng: "Tuy rằng chúng tôi chỉ là nhân vật trong phim nhưng cũng có cách của mình, không dùng được..."

"Ầm!" Một tiếng nổ lớn làm gián đoạn câu sau của trưởng quan.

Chỉ thấy trực thăng vừa qua cầu lại rơi thẳng xuống đất, nó phát ra tiếng nổ thật lớn đồng thời ngọn lửa nóng rực cũng bốc lên.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Lâm Chiếu Hạc kinh ngạc nói: "Xảy ra trục trặc?"

"Không." Trang Lạc nói: "Có thứ gì đó kéo bọn họ xuống."

Lâm Chiếu Hạc tập trung nhìn, quả nhiên thấy trên mặt đất của cây cầu ở phía đối diện có một thứ giống như dây leo, trực tiếp kéo trực thăng giữa không trung xuống.

Ba chiếc trực thăng không chiếc nào may mắn thoát khỏi, sau khi qua cầu liền bay ra mấy trăm mét rồi trực tiếp bị kéo rơi xuống mặt đất, tan xương nát thịt.

"Phụt." Có người không nể mặt phát ra tiếng cười nhạo: "Xem ra kỹ thuật còn chưa đạt đến trình độ, giờ bay cao hơn chút nữa chắc không sao nhỉ? Ha ha ha ha."

"Câm miệng." Cô Nghiêm lạnh lùng cảnh cáo: "Đừng cười nhạo lòng can đảm của đồng bào anh."

Người nọ nghe vậy thì nói thầm một câu rất nhỏ, cơ mà Lâm Chiếu Hạc đứng bên cạnh anh ta vừa hay nghe được, người nọ nói: Tôi không có đồng bào trong phim đâu nha. Cái này là suy nghĩ của rất nhiều người, mặc dù không gian giả tưởng dung hợp với không gian thật thì bọn họ cũng không có ý muốn coi sinh mạng của không gian giả tưởng như người thật.

Sắc mặt trưởng quan tái mét, hiển nhiên chuyện này đã phát triển ngoài dự liệu, người được cử đi vừa qua cầu lớn đã gặp phải chuyện này...

"Không ổn rồi." Lâm Chiếu Hạc vuốt cằm nói.

"Sao vậy?" Tần Hủ hỏi.

"Mấy con quái vật kia không xuất hiện trong phần đầu tiên đúng không?" Lâm Chiếu Hạc nói, cậu có nhân lúc chuẩn bị vật tư để bổ sung nội dung bộ phim, ghi nhớ rõ lai lịch của con quái vật trước mắt này.

"Đúng vậy, phần thứ hai mới có phân cảnh quái vật, chúng gọi là Kẻ Không Cánh." Du Chúc Kỳ là fan cũ của series phim "Mã số", cậu ta nắm rõ mấy thứ này trong lòng bàn tay: "Đáng ra không xuất hiện trong phần một... Trừ khi..."

"Trừ khi tốc độ dung hợp tăng nhanh, dẫn đến biến dị." Lâm Chiếu Hạc tặc lưỡi khen ngợi: "Phiền rồi đây."

Những người nghe được cuộc đối thoại của hai người đều có biểu cảm khó coi, mọi người cho rằng nhiệm vụ lần này chỉ phải đối mặt với một vài tang thi bình thường. Không ngờ vì độ hot siêu cao của series "Mã số" mà sau khi dung hợp lại đẩy nhanh quá trình biến dị, xuất hiện quái vật chỉ có ở phần sau.

Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người bỏ cái thái độ cợt nhả, bầu không khí chợt nghiêm túc hơn rất nhiều.

Cô Nghiêm lạnh lùng nói: "Lần hành động này các anh nhất định phải nghe theo sự sắp xếp của ngài Trang, anh ấy chính là trưởng quan của các anh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!