Chương 29: Có một số người một khi mất đi thì không còn nữa

Lâm Chiếu Hạc rất ít khi cảm thấy sức chịu đựng của mình không tốt. 

Lúc già đi cậu cũng không cảm thấy như vậy, lúc nhận được dự án này cậu không cảm thấy như vậy nốt, lúc lật thi thể cũng không luôn. 

Nhưng giờ phút này, khi mặc bộ váy nhỏ của thiếu nữ ma pháp trốn trong tủ, cậu cảm thấy sức chịu đựng của mình thật sự không tốt chút nào, hơn nữa còn muốn đưa vấn đề sống trên một hành tinh khác vào chương trình nghị sự một lần nữa. 

Trời lạnh rồi, đã đến lúc đổi sang hành tinh khác sống, Lâm Chiếu Hạc liếc cái cậu Chu Trạch chứng kiến toàn bộ quá trình một cái. 

Lần thứ hai chui ra khỏi tủ, lúc này Chu Trạch vẫn hồn nhiên, không cảm thấy mình là nhân chứng duy nhất vừa chứng kiến một chuyện vô cùng nguy hiểm, nãy giờ còn đang vui vẻ cười ngây ngô, biệt đội trái cây ma pháp là cả tuổi thơ của cậu ta, khi còn bé cậu ta rất thích xem bộ phim đáng yêu này. 

"Anh Lâm, anh có biết Mâm Xôi Đỏ không á?" Chu Trạch hỏi: "Hồi nhỏ em rất thích cô ấy!!" 

Lâm Chiếu Hạc suy nghĩ một lát, sau đó lấy điện thoại trong túi ra, lướt kiếm tệp ảnh của Phó Lê rồi đưa cho Chu Trạch xem: "Thấy anh ta bao giờ chưa?" 

Chu Trạch nhìn người đàn ông trên điện thoại Lâm Chiếu Hạc: "Vâng?" 

Lâm Chiếu Hạc: "Anh ta chính là chị gái Mâm Xôi Đỏ của cậu đấy." 

Chu Trạch: "..." 

Lâm Chiếu Hạc: "Vì anh ta biến thân thành thiếu nữ ma pháp nên bị bạn trai bỏ." 

Chu Trạch: "..." 

Lâm Chiếu Hạc: "Cho nên, đã suy nghĩ đến chuyện đổi sang thích người khác chưa?" 

Chu Trạch im lặng một phút, sau đó cúi đầu nhỏ giọng nói: "Cũng, cũng được, anh Lâm cũng rất đáng yêu... Chuối, ăn cũng ngon, hehe." 

Lâm Chiếu Hạc: "..." Mẹ nó ông đây không có ý này! 

"Sau này em sẽ là fan của Chuối Vàng!" Chu Trạch hoàn toàn hiểu sai ý của Lâm Chiếu Hạc thế là cậu ta biểu diễn trèo tường* ngay tại chỗ, tròng mắt Lâm Chiếu Hạc đỏ bừng—— cậu thật rất muốn lắc đầu đứa nhỏ này để đẩy hết số nước bên trong ra. 

(*: 1. Tiếng lóng trên Internet: chủ yếu ám chỉ việc ngoại tình. 

2. Dùng để chỉ một người luôn yêu thích một minh tinh rồi đột nhiên quay sang thích một minh tinh khác, sau này không còn thích minh tinh mình từng theo nữa. 

3. Trong BBS, "trèo tường" còn có một nghĩa khác, đó là: chỉ đọc bài viết chứ không trả lời. Tương tự với "lặn". 

4 Đôi khi một số trang web không truy cập được không phải do bản thân trang web hay do mạng có vấn đề mà do bị "tường" chặn, phải "leo tường" mới vào được các trang web này.) 

Nhưng tình hình hiện tại khá đặc biệt, Lâm Chiếu Hạc quyết định tạm thời buông bỏ thù oán cá nhân xuống, nói: "Đi thôi, trước tiên chúng ta đi tìm xem có manh mối gì khác không đã." 

Chu Trạch nhìn Lâm Chiếu Hạc cười ngây ngô: "Vâng anh Lâm." 

Hai người lại mở thêm mấy phòng nhưng vẫn không tìm được thứ mình muốn, có điều ngay khi mở đến gian phòng thứ bảy, bọn họ bất ngờ gặp được hai người. 

Bên kia cũng là hai người, một nam một nữ, thấy phản ứng của bọn họ thì có vẻ họ cũng bị dọa sợ. 

"Mấy người là người hay là quỷ?" Người phụ nữ hét lên. 

"Tôi đang định hỏi hai người đây!" Chu Trạch đáp: "Sao hai người lại mặc bộ quần áo này!" 

Cậu ta nhìn quần áo trên người hai người này, đó là đồng phục của mấy người vào đợt trước. Lúc trước thấy người mặc quần áo này không phải điên thì cũng đã chết, lúc này lại nhìn thấy hai người sống bình thường, thật sự không thể tưởng tượng nổi. 

"Chúng tôi đi vào trước đó." Người phụ nữ nói: "Mãi không tìm được mật mã đi ra ngoài—— cái gì mà sao chúng tôi lại mặc bộ quần áo này, dù nhìn kiểu gì cũng thấy hai người mới không bình thường ấy." 

Chu Trạch nhìn Lâm Chiếu Hạc, cảm thấy khí thế của mình yếu hơn hẳn. 

Mặt Lâm Chiếu Hạc không chút thay đổi, âm thanh lạnh như băng: "Hét cái gì mà hét, chưa thấy cosplay bao giờ à?" 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!