Chương 28: Lúc đầu vào Biên Giới

Trước mắt cậu chỉ biết 4 quy tắc, mà đến khi cậu bước vào phòng tiếp theo, sẽ có các quy tắc mới xuất hiện nữa.

Lâm Chiếu Hạc nhanh chóng tìm kiếm manh mối trong phòng.

Căn phòng này ánh sáng đầy đủ, trong mắt không hề thấy chỗ nào tối cả, phòng không lớn lắm, Lâm Chiếu Hạc tìm kiếm một vòng cũng không phát hiện tung tích của mật mã. Thời gian chỉ có 5 phút, cậu không dám làm mất thêm thời gian, nhanh chóng suy nghĩ mối quan hệ giữa quy tắc và mật mã.

Ngoại trừ điều 1 điều 2 thì chỉ có 2 điều cuối cùng là hữu ích—— Quy tắc 3. Bọn chúng thích bạn, Quy tắc 4. Không đứng trong bóng tối.

Bọn chúng là gì, đó có phải là thứ trong bóng tối không? Nếu bọn chúng thích mình thì có phải mật khẩu ở trong bóng tối không? Nhưng quanh căn phòng này ngay cả một cái bóng cũng không có...

Không, Lâm Chiếu Hạc đột nhiên nghĩ ra, có bóng đấy—— cậu cúi đầu nhìn cái bóng của mình.

Lâm Chiếu Hạc chậm rãi ngồi xổm xuống, hít một hơi thật sâu rồi giơ tay về phía cái bóng dưới người mình.

"Shh." Làn da truyền đến đau đớn kỳ lạ khiến tinh thần người ta chấn động, ít nhất chứng minh suy nghĩ của Lâm Chiếu Hạc không sai, cậu thăm dò trong bóng tối một lát, quả nhiên sờ thấy một tờ giấy trong cái bóng của mình, sau đó vội vàng cầm tờ giấy lên.

Chỉ thấy trên bàn tay thò vào bóng tối của cậu phủ đầy dấu răng rậm rạp, có vết cắn rất sâu đến mức máu chảy đầy trên tay, từ hình dạng vết cắn này thì những dấu răng này dường như y chang dấu răng người. Lâm Chiếu Hạc hít một hơi lạnh, nhưng cậu không có quá nhiều thời gian để kinh ngạc, lúc này thời gian đếm ngược trên góc bên phải chỉ còn lại 2 phút.

Đến lúc thấy rõ mật mã 3327 trên tờ giấy nhỏ, Lâm Chiếu Hạc híp mắt nhập mật mã mình nhìn thấy.

Sau khi mật mã được nhập liền phát ra một tiếng vang nhỏ, trong góc phòng xuất hiện một đường hầm hẹp dài, nhìn vào trong thấy đường hầm tối đen như mực, không có một tia sáng nào.

Lâm Chiếu Hạc lấy đèn pin ra buộc vào người, cậu không có ý dùng đèn pin chiếu sáng, ngược lại còn buộc nó theo hướng ngược lại—— cố gắng để ánh sáng chiếu lên người mình, dường như bóng tối là sân chơi của bọn chúng, kết quả của việc ở trong bóng tối chính là bị bọn chúng gặm nhấm đến gần như không còn gì.

Đường hầm vô cùng hẹp, nó hẹp đến mức một người lớn chỉ có thể nằm sấp bên trong rồi từ từ di chuyển.

Lâm Chiếu Hạc cắn răng, chậm rãi nằm bò về phía trước, cơ thể cũng không cho phép cậu nhanh chóng đi qua đường hầm này, vì thế nơi không được đèn pin chiếu tới đều bị g*m c*n, ngay cả vành tai cậu cũng xuất hiện mấy dấu răng.

Cũng may là đường hầm này không quá dài.

Đại khái là bò được 7 8 phút gì đó, đến khi Lâm Chiếu Hạc cảm thấy bộ xương cốt già này bò đến mức sắp gãy thành từng mảnh rồi thì mới tìm được cửa tiếp theo, cậu giơ tay đẩy cửa rồi nhanh chóng bò vào, ngồi trên mặt đất th* d*c một lúc.

Ngồi nghỉ ngơi được một lát, Lâm Chiếu Hạc bắt đầu quan sát căn phòng này.

Phòng này có hình vuông, trước sau trái phải có bốn lối vào, cạnh một lối vào có một thanh niên cũng đang ngồi nghỉ ngơi, thấy ánh mắt của cậu, người đó liền thân thiện chào hỏi: "Chào ông."

"Xin chào." Lâm Chiếu Hạc đáp lại.

"Ông có thể bò tới tận đây á?" Người thanh niên nói: "Cháu cảm thấy hơi quá sức..."

Lâm Chiếu Hạc: "Cháu cố gắng bò tới đây à?"

Người thanh niên: "Vâng, lạnh xỉu luôn ấy."

Lâm Chiếu Hạc: "... Lạnh? Cháu chỉ cảm thấy lạnh khi bò trong đường hầm?"

"Đúng vậy." Người thanh niên không hiểu sao nói: "Chả thế thì sao?"

Lâm Chiếu Hạc: "..." Sao nào, thích gặm một ông già thế là do cảm thấy hương vị người ta khá dẻo dai* đúng không mấy con quỷ kia?

(*: 1. Từ thường được dùng để chỉ nghị lực làm việc.

2. Nó có nghĩa là linh hoạt và không dễ gãy.)

Khi hai người đang nói chuyện, đường đi bên cạnh lại vang lên một tiếng, có một người cả người cứng đờ, người đó gần như dùng tư thế bổ nhào ngã từ trong đường đi ra, vừa nhìn là đã biết bị đông lạnh đến nơi rồi.

"Đm, lạnh chết tôi rồi." Người nọ có mái tóc vàng, nhìn từ bề ngoài cứ giống một thiếu niên hư hỏng, sau khi được cứu liền mắng to: "Vì sao trong đường đi thông quan lại có kiểu thiết lập này chứ——"

Người trẻ tuổi nói: "Đúng vậy, ít nhất đường đi thông quan trong trò chơi không xảy ra kiểu tình huống này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!