Chương 26: Biên giới

Ông Lâm —— À không đúng, Lâm Chiếu Hạc, cậu chậm rãi lết chân vào văn phòng.

Có hai khách trọ đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng làm việc, một là Nguyên Lương lần trước đến công ty giải quyết công việc, còn lại là một người khách khác đang quay đầu ra sau, Lâm Chiếu Hạc nhìn thấy mặt cô ta liền hít sâu một hơi —— Tại sao ma nữ này vẫn còn chưa buông tha cho cậu mà lại chờ đợi ở chỗ này.

Lâm Chiếu Hạc dừng bước, quay người lại muốn chạy nhưng bị Trang Lạc gọi lại.

"Cậu đi đâu vậy?" Trang Lạc hỏi.

"Sếp." Lâm Chiếu Hạc khóc ròng, "Tôi vẫn còn muốn nhận bảo hiểm xã hội tháng này."

Trang Lạc: "..." Hắn im lặng một lát rồi thở dài, "Cô ấy không phải ma nữ, là nữ diễn viên."

Lâm Chiếu Hạc nghe vậy, lúc này mới quay người nhìn chăm chăm, phát hiện quả thực bề ngoài của người phụ nữ này có hơi khác với ma nữ, mặc dù khuôn mặt giống như khí chất kém hơn rất nhiều, thanh lịch nho nhã, ngồi ở đó như một bức tranh xinh đẹp —— Chứ không phải là kiểu xuất hiện trong phim ma.

Lương Nguyên cho rằng đó là người quen cũ của Lâm Chiếu Hạc, nhưng lại không nhận ra cậu, kỳ lạ nói: "Tổng giám đốc Trang, độ tuổi nhân viên công ty anh đa dạng thật, lớn tuổi vậy rồi mà vẫn có thể xin vào làm được." Đây là muốn người ta làm một hơi đến chết, không định để người ta về hưu mà.

"Cậu ấy là Lâm Chiếu Hạc." Trang Lạc giải thích.

"Lâm Chiếu Hạc?" Nguyên Lương giật mình, "Có phải cậu ấy bị di chứng sau khi biến thành thiếu nữ ma pháp không?"

Lâm Chiếu Hạc: "..." Không ngờ Nguyên Lương cũng biết thân phận thiếu nữ ma pháp của mình, thiếu nữ Dâu Tây Phó Lê không quản được mồm mình, ngay cả cái này mà cũng kể cho Nguyên Lương, bị bỏ rơi là đáng.

"Không phải." Trang Lạc nói, "Không cần lo lắng điều này, mấy người cứ nói rõ tình huống với cậu ấy là được."

"Xin chào." Người phụ nữ dịu dàng nói, "Tôi là Khương Hoàn, là Nguyên Lương giới thiệu tôi đến đây."

Trang Lạc hỏi: "Cô Khương là người nước R?"

"Không phải." Khương Hoàn đáp, "Là người bản địa, chẳng qua là lúc đó muốn phát triển phim theo hướng kinh dị, nhận mấy bộ kinh dị... Ông cụ này có phải là nhân viên của mấy anh không?"

Giọng điệu của Lâm Chiếu Hạc nghe vừa già vừa bi thương: "Đúng đó, tháng trước nhìn tôi vẫn còn trẻ, vậy mà tháng này đã có thể lãnh bảo hiểm xã hội rồi."

Khương Hoàn: "..." Mấy người ở công ty này có hơi kh*ng b*.

Trang Lạc chỉ chỉ ghế sô pha, ý bảo Lâm Chiếu Hạc ngồi xuống, đừng bịa chuyện nữa, người thì đang run lẩy bẩy mà vẫn không quên nói xấu công ty, bộ dạng như kiểu có thể té ngã bất kỳ lúc nào mà vẫn có thể nói linh tinh.

"Cô Khương, cô nói sơ tình huống của mình một chút đi." Trang Lạc nói.

Khương Hoàn gật đầu, bắt đầu kể lại.

Từ sau khi tận thế, cuộc sống của các minh tinh cũng khó khăn hơn, bọn họ tham gia diễn rất nhiều phim chiếu rạp, trong đó có không ít những bộ tiên hiệp huyền huyễn rất nổi tiếng, và khi những tác phẩm nổi tiếng này dung hợp với thế giới thật thì bi kịch đã xảy ra —— Ở không gian thật xuất hiện vô số người giống bọn họ y đúc, có thể nói ngoại trừ khuôn mặt ra thì dường như không còn điểm nào giống nguyên chủ.

Nếu nhân vật chính diện thì khá tốt, còn nếu là nhân vật phản diện xuyên không thì người ở thế giới thật phải sống với bộ mặt của tên tội phạm bị truy nã.

Điều duy nhất đáng mừng là không phải tác phẩm nào cũng có thể dung hợp, chỉ có một phần nhỏ tác phẩm xuất hiện ở thế giới thật, cơ chế kích hoạt dung hợp vẫn còn là một ẩn số, và đó cũng là vấn đề mà mọi người tìm kiếm.

Khương Hoàn là diễn viên nhỏ tuyến 18, cô diễn kịch vì đam mê, vậy nên cô thường diễn những vai mà những diễn viên bình thường không thích. Dựa vào "Quỷ nước đọng" trước đó thì có thể nhìn ra được Khương Hoàn thích loại hình gì.

Từ sau tận thế, phần lớn các diễn viên không tiếp tục diễn nữa, dù cho muốn tiếp tục thì chỉ xoay quanh đề tài gia đình, yêu đương tranh đoạt, Khương Hoàn chuyển hình thất bại, vì vậy thất nghiệp hoàn toàn.

Nhưng chuyện thất nghiệp này đối với Khương Hoàn mà nói thì không phải chuyện to tát, cô lại để ý thứ khác hơn, ví dụ như chuyện này.

"Cậu có chơi trò này không." Khương Hoàn nói, "Tên là Biên giới sinh tồn."

"Biên giới? Đã từng nghe nói." Lâm Chiếu Hạc đáp, "Đây không phải là trò chơi kinh dị sao?" Cậu có nhớ lúc đó có xem streamer mà cậu thích nhất chơi trò chơi này, nhưng cách chơi cụ thể thế nào thì cậu không nhớ rõ.

"Cũng bình thường, cũng không kinh dị mấy." Khương Hoàn thản nhiên, "Người mà tôi mua bảo hiểm trước đây, hiện tại đang bị nhốt vào trong trò chơi không ra được, tôi cần các cậu giúp đỡ."

Trang Lạc: "Cô ấy có quan hệ gì với cô?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!