Chương 21: Người giết tôi

Lâm Chiếu Hạc vốn tưởng rằng Trang Lạc nói chuyện đến nhà hắn ở chỉ là nói giỡn, không nghĩ tới hóa ra sếp nhà cậu nghiêm túc thật.   

Hai mươi phút sau, trước mắt Lâm Chiếu Hạc và Tề Danh xuất hiện một biệt thự, hai người xuống xe trừng mắt nhìn kiến trúc trước mắt một hồi lâu không nói gì.   

Nơi này cách nhà cậu cũng không xa lắm, chỉ là Lâm Chiếu Hạc ở chỗ này lâu như vậy mà cũng không biết còn có một nơi như thế này.   

"Vào đi." Trang Lạc dẫn hai cấp dưới vào khu chung cư.

An ninh của khu chung cư này cùng ông cụ linh vật dưới tầng dưới nhà Lâm Chiếu Hạc tạo thành sự tương phản rõ rệt, có thể làm được trình độ này trong ngày tận thế thì người ở nơi này tài lực nhân lực quả thực không thể tưởng tượng được. Có điều cũng đúng, công ty bảo hiểm của Trang Lạc hay tiếp những khách hàng đều rất trâu bò.   

"Tùy tiện ngồi đại một chỗ đi." Trang Lạc nói: "Tầng hai là phòng giành cho khách, Tề Danh tự chọn đi, Lâm Chiếu Hạc đi đến phòng cuối cùng, nơi đó cách phòng tôi tương đối gần."

Lâm Chiếu Hạc ngoan ngoãn nói vâng.   

"Cũng không còn sớm, nghỉ ngơi đi." Trang Lạc đơn giản dặn dò những điều cần lưu ý, sau đó Lâm Chiếu Hạc và Tề Danh liền đi nghỉ ngơi.   

Lâm Chiếu Hạc không dám đi khắp nơi, ngoan ngoãn đi đến phòng mà sếp nhà mình sắp xếp, phòng ốc ở đây rất rộng rãi, sau khi đi vào chính là một chiếc giường lớn trắng như tuyết. Nhưng hấp dẫn người nhìn nhất chính là giá sách cao lớn bên cạnh giường lớn trắng như tuyết.

Trên giá sách đó xếp đầy sách vở, Lâm Chiếu Hạc nhìn lướt qua, có truyện tranh có tiểu thuyết, có tác phẩm văn học, có cả những bộ hot trên mạng.   

Lâm Chiếu Hạc nhìn đến đôi mắt sáng ngời, mấy thứ này đặt ở trước ngày tận thế cũng chỉ nhiều nhất cảm thán một câu người chủ ở đây đọc nhiều sách vở, lại còn có tầm hiểu biết rộng nhưng đặt ở hiện tại, mấy thứ này lại là bảo bối hiếm có.   

Khi ngày tận thế bắt đầu, mọi người thực sự rất phấn khích. Dù sao nhìn thấy nhân vật mình thích đột nhiên xuất hiện trước mắt thì đối với fan mà nói chính là một bữa tiệc cuồng hoan.  

Nhưng chẳng bao lâu niềm vui này đã bị hòa tan bởi một cái gì đó khác, hủy diệt thế giới chỉ cần một ngón tay, mà để cứu thế giới lại đòi hỏi sự nỗ lực của vô số anh hùng, một loại tận thế khác cứ đột ngột đến như vậy.   

Cảm xúc của người dân từ cực này sang cực khác, mọi người bắt đầu ghét tất cả các tác phẩm, tiểu thuyết, phim điện ảnh, manga và anime

- tất cả trí tưởng tượng đã trở thành nguồn gốc của tội lỗi.

Tất cả các tác phẩm hot trước ngày tận thế đều bị tiêu hủy

- mỗi khi có thêm người thích, chúng sẽ có thêm một sức mạnh để thay đổi thế giới. Đồng thời, chuyện sáng tạo cũng đã trở thành điều cấm kỵ của con người, không cho phép bất kỳ tác phẩm nào được sinh ra, trí tưởng tượng của người dân đều bị cấm.

Tất nhiên bạn có thể lén lút sáng tạo nhưng không được xuất bản công khai, bởi vì tác phẩm của bạn cũng có thể xuất hiện trong thế giới thực mà sự thích thú của fan sẽ trở thành đồng lõa.

Ánh mắt Lâm Chiếu Hạc dừng lại ở một vị trí nào đó trên giá sách, cậu nhìn thấy tên của một quyển sách, lại nhớ tới đây là thảm án thế kỷ phát sinh vào thời điểm ba năm trước.   

Lúc đó đang là tết Nguyên Đán, thành phố bọn họ có hoạt động canh giữ ban đêm như thường lệ, vô số dân chúng tụ tập ở quảng trường trung tâm thành phố, chờ đợi tiếng chuông vang lên nghênh đón năm mới.

TV đang phát sóng trực tiếp, Lâm Chiếu Hạc thì ăn bữa cơm tất niên nóng hổi, cười tủm tỉm xem livestream. Lúc đó thậm chí cậu còn nói chuyện phiếm với bạn bè, nói tết Nguyên Đán năm nay có nên đi thành phố khác chơi vài ngày hay không...  

"Là A Yên, A Yên cũng tới rồi!"  

"Oa —— A Yên cũng tới, mau chụp ảnh đi——"   

"Anh ấy lớn lên trông đẹp thật đó, đẹp hơn trong trong tiểu thuyết viết nhiều..."

Trên màn hình, đám người đột nhiên bắt đầu xao động, Lâm Chiếu Hạc nghe được một cái tên quen thuộc, A Yên là nhân vật chính của một quyển sách bán chạy nhất.   

Không, không dùng bán chạy nhất để mô tả cuốn sách này được. Nó vô cùng hot, đặc biệt là với giới trẻ, gần như đạt đến mức không ai không biết. Nhân vật chính của một quyển sách như vậy thì tất nhiên là độ phổ biến cũng cao đến thái quá.  

"A Yên——" Mọi người nhìn nhân vật chính bay cao trên bầu trời, phát ra tiếng la hét nhiệt tình, bọn họ lấy điện thoại ra muốn chụp được nhân vật mình thích. A Yên nhìn xuống đám người từ trên cao, vì anh ta cách quá xa nên không ai có thể thấy rõ biểu cảm của anh ta.

Lâm Chiếu Hạc cười nói với bạn bè: "Cậu nói xem A Yên đã quen với thế giới thật chưa?"   

Người bạn nói: "Tại sao lại không quen, rất nhiều người thích anh ấy đây... Anh ấy đang làm cái quái gì vậy?"

Ánh mắt Lâm Chiếu Hạc trở lại màn hình, cậu nhìn thấy đám người bên dưới A Yên và A Yên phát ra tiếng kêu sợ hãi.   

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!