Lễ tuyên bố là nơi tốt nhất để kiểm nghiệm độ nổi tiếng của minh tinh, người nổi tiếng tất nhiên là mặt trong mặt ngoài ba tầng ngăn chặn, người không nổi cũng chỉ có thể xấu hổ đứng ở một bên làm nền. Mà tại đây trong lễ tuyên bố khởi động máy của "Tâm Thứ", trừ đạo diễn Trương cùng biên kịch, người thu hút sự chú ý nhất tự nhiên chính là Phương Nhạc Cảnh.
Vốn đã dùng toàn lực muốn phỏng vấn, ai ngờ thật vất vả đợi đến thời gian truyền thông đặt câu hỏi, Phương Nhạc Cảnh lại li khai hiện trường trước một bước.
Lễ tuyên bố phim mới, một diễn viên chính ở trong bệnh viện, một diễn viên chính khác rời đi trước, cho dù là các nhà truyền thông quen thuộc với các loại tin tức giải trí lớn, cũng vẫn là lần đầu tiên gặp phải tình huống này.
Đạo diễn Trương cười nói với truyền thông. "Đây là an bài của tôi, sau khi quay xong bộ phim này, cuối cùng xác định tài năng Nhạc Nhạc có thể gia nhập giới này hay không, đến lúc đó các vị phỏng vấn cũng không chậm."
Vì phòng ngừa sai lầm, trước lúc chính thức đến trường quay, Phương Nhạc Cảnh tạm thời vào ở một khách sạn. Thẩm Hàm gọi điện thoại cho cậu trước. "Hôm nay thế nào?"
"Cũng không tệ lắm." Phương Nhạc Cảnh đặt quần áo qua một bên. "Không cần trả lời câu hỏi, chỉ phối hợp ngồi ở đó mà thôi."
"Tớ nhìn thấy ảnh chụp rồi." Thẩm Hàm cười hì hì. "Đẹp trai lắm!"
"Tớ không đến thăm cậu được." Phương Nhạc Cảnh rầu rĩ ghé vào trêи giường.
"Bác sĩ kiểm tra rồi, nói tình hình hồi phục của tớ tốt hơn so với mong muốn rất nhiều." Thẩm Hàm nói. "Cậu đến trước một tháng, sau đó tớ đến cùng cậu."
"Không cần vội, cậu nhớ phải dưỡng thương cho tốt." Phương Nhạc Cảnh nhìn di động. "Có người gọi đến, tớ nghe trước nhé."
"Ừ." Thẩm Hàm cúp di động, tiếp tục ngồi cắn táo bự siêu cấp, dùng cả hai tay cầm lấy, quả thật rất MOE.
Dương Hi vào cửa liền bị bộ dáng cậu chọc cười.
Thẩm Hàm đưa hai tay qua. "Ăn không? Rất ngọt."
Dương Hi cúi đầu, liền cắn lên dấu răng nhỏ của cậu một miếng.
"Ừ, thật ngọt."
"Xin chào, ai vậy?" Phương Nhạc Cảnh nghe cuộc gọi ngang đến.
"Xin chào, là anh La phái chúng tôi đến bảo vệ cậu." Đối phương đáp nho nhã lễ độ, lại bổ sung. "Anh La là anh họ của Hàm Hàm, chúng tôi rất quen thuộc."
"Là các người hả." Nhớ tới một câu trước đây của Thẩm Hàm "Anh họ tớ là xã hội đen", Phương Nhạc Cảnh cũng có một chút hiều kì. Vài phút sau có hai người đàn ông, vẻ ngoài giống nhau như đúc, gõ cửa, bên cạnh là Phùng Chử cũng không biết có chuyện gì.
"Không sao." Phương Nhạc Cảnh cười với hắn. "Là bạn của tôi."
Phùng Chử lúc này mới yên tâm, gật gật đầu trở về phòng bên cạnh.
Sau khi hai người đàn ông kia bước vào phòng liền gọi điện cho Thẩm Hàm trước, sau đó đưa điện thoại cho Phương Nhạc Cảnh.
"Bọn họ là bạn anh họ tớ, trước đây thường xuyên ra ngoài chơi với tớ, tuyệt đối tin được." Thẩm Hàm nói. "Cậu cứ việc quay phim, bọn họ sẽ không quấy rầy cậu đâu."
"Ừ." Phương Nhạc Cảnh cười cười. "Cám ơn cậu."
"Tớ có làm gì đâu, phải là tớ cảm ơn cậu." Thẩm Hàm lắc lắc chân. "Chúng ta là bạn tốt mà." Cho nên vốn phải luôn giúp đỡ cho nhau!
"Tôi gọi là Ngô Phi, đây là em trai tôi, Ngô Kiến." Sau khi tắt điện thoại, một người đàn ông trong đó nói. "Trước đây chúng tôi cũng từng đến trường quay của Hàm Hàm nên biết phải làm cái gì, cậu cứ xem như chúng tôi không tồn tại là được."
Vệ sĩ áo đen gì đó, thật sự là phi thường phi thường hoành tráng.
Thực đáng giá được LIKE một cái!
Địa điểm quay phim của "Tâm Thứ" chủ yếu ở thành phố ven biển, Phương Nhạc Cảnh bởi vì nhân viên đi theo trùng trùng điệp điệp quá nhiều, tổ biên kịch tất nhiên không có khả năng chi trả toàn bộ vé máy bay, nếu đổi lại bình thường, một số nhân viên không trọng yếu cũng sẽ ngồi xe lửa đi tới đó, nhưng mà Nghiêm Khải tất nhiên sẽ không để chuyện này xảy ra, không chỉ trực tiếp ký tên đặt vé máy bay, còn đặt phòng cùng một khách sạn với Phương Nhạc Cảnh cho toàn bộ đoàn người, bảo đảm lúc cần có thể giúp cậu trước hết.
"Giám đốc Nghiêm, lần sau tôi có thể không lấy lý do này nữa hay không?" Bạch Dực gọi điện thoại. "Bằng không các nghệ sĩ khác sẽ có ý kiến."
Nghiêm Khải tựa lưng vào ghế ngồi, thản nhiên nói. "Ai có ý kiến, bảo họ trực tiếp đến tìm tôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!