Chương 32: Tôi thật sự quá oan uổng

Lại một tuần nữa trôi qua, Hạ Dư vẫn đeo cặp sách tới trường đại học kế bên đúng hẹn, gõ cửa.

Vị trí giảng viên cách gần cửa nhất: "Mời vào."

Hạ Dư nho nhã lễ phép nói: "Chào thầy, em tới tìm giảng viên Tạ ạ."

"Tạ Thanh Trình học trò cậu này."

Tạ Thanh Trình đi từ trong văn phòng ra, khiến Hạ Dư có chút không ngờ tới chính là, anh hôm nay thế mà đeo kính nữa.

Tạ Thanh Trình trước kia không hề bị cận.

"Tới vừa đúng lúc."

Tạ Thanh Trình thẳng thừng nói, "Vào đi."

Hạ Dư không nhịn được nhìn dáng vẻ anh đeo kính thêm mấy lần nữa, rất đẹp trai, khiến vẻ mặt anh cũng bớt đi mấy phần sắc bén, mang chút phong độ của người có trí thức cao, nhìn cũng không đáng ghét tới thế nữa.

Tiếc là Tạ Thanh Trình vừa mở miệng nói chuyện, đã lại khiến Hạ Dư không còn tâm trạng mà ngắm nghía nữa: "Tôi cần cậu dùng mấy tài liệu này để làm mấy giáo án PPT, mặt khác ở đây còn chút văn kiện phải chuyển thành bản điện tử. Trong đó phần lớn toàn là số liệu y học, tôi hơi lo về độ chính xác của mấy phần mềm, chuyển hình ảnh thành chữ dễ làm lỗi lắm, cậu gõ tay xong thì nhớ kiểm tra lại mấy lần, hiểu chứ?"

Hạ Dư trông thấy bộ tác phẩm y khoa khổ lớn trên bàn anh, gần như toàn là mấy công cụ có thể đem ra mà phục vụ cho việc giết người.

"Giảng viên Tạ, anh có biết khoa học có thể giải phóng nhân loại không."

Tạ Thanh Trình cầm một bộ "Phổ Tâm" và một bộ "Xã Tâm" đập vào trước mặt cậu, bàn học rung nhẹ lên, màn hình máy tính cũng hơi rung rung.

"Nhưng tôi cũng biết nhân loại không nên quá ỷ lại vào khoa học, làm việc đi, bắt đầu từ nội dung hai bản tôi gạch bút đỏ ấy."

Hạ Dư nhìn thấy hai bản được gạch đỏ trong quyển sách dày cộp có kẹp rất nhiều giấy chú thích, kẹp vào khiến quyển sách sắp dày lên gấp đôi, cậu cố gắng duy trì sự kiềm chế thật tốt, dù sao giờ cậu còn đang ngồi trong văn phòng của Tạ Thanh Trình, mà các giảng viên trong phòng còn chưa đi, vì thế cậu nói nhỏ với Tạ Thanh Trình:

"Anh đòi mạng tôi đấy à?"

"Nào có, tôi chỉ muốn rèn luyện sự kiên nhẫn và nghị lực của cậu thôi." Tạ Thanh Trình cầm ly cà phê đứng cạnh cậu uống một ngụm.

Hạ Dư: "…"

"Yêu cầu của tôi không cao, cậu làm cẩn thận nhé." Tạ Thanh Trình bỏ lại một câu, ném lon Red Bull cho Hạ Dư, sau đó xoay người bận rộn với việc riêng của mình.

Hạ Dư hơi nheo cặp mắt hạnh của cậu lại.

Cậu mở máy tính của Tạ Thanh Trình lên, con trỏ di tới word rồi dừng lại, phía sau hàng mi dài lộ làn sương âm u.

"Để tôi xem xem…"

Đàn ông ngoài ba mươi tuổi như Tạ Thanh Trình, trong máy tính cá nhân bình thường hay là điện thoại sẽ có chút nội dung không thể để lộ, chuyện tình cảm bình thường của người ta, cũng chẳng thể trách được. Nhưng vì tránh cho xã hội lụi tàn, mấy ông chú này cũng rất tự giác đặt mật khẩu cho điện thoại hay máy tính, tạo các thư mục ẩn, hơn nữa cũng không cho mượn đi được.

Nhưng Tạ Thanh Trình chẳng buồn để ý.

Anh để ở văn phòng cho Hạ Dư dùng, chính là máy tính cá nhân của anh. Hạ Dư là hacker bậc cao, vì thế mang theo tâm tư đen tối muốn tìm nhược điểm của Tạ Thanh Trình tìm thư mục ẩn một lần, vốn tưởng rằng có thể kiếm được một hai bộ phim, nhưng uống hết cả một lon Red Bull, vẫn chẳng tìm thấy gì.

Hạ Dư không tin, lại đổi mã code quét lại thêm một lần nữa, kết quả vẫn vậy.

Máy tính cá nhân của Tạ Thanh Trình sạch sẽ, trong sáng không tì vết, ngoại trừ tư liệu học thuật ra, chính là bảng lương, trong sạch tới mức có thể gọi là bất thường.

Hạ Dư cau mày dựa vào ghế làm việc, ngón tay thon dài nghịch cái lon rỗng, suy nghĩ một lát, lại thay đổi ngôn ngữ soạn thành một đoạn văn lần nữa, nhấn enter tìm kiếm.

Lúc này lại thật sự tìm được một thư mục ẩn mà Tạ Thanh Trình thường dùng trong thời gian tan làm, mà tên đặt cũng rất đáng nghi ngờ, tên "Sung sướng".

Với tính cách thẳng nam của Tạ Thanh Trình, anh hay đặt cái tên đơn giản phổ biến cho thư mục, văn bản quan trọng anh sẽ đặt tên là "Giáo án 1" "Giáo án 2", không quan trọng thì để tên hệ thống đặt luôn, thậm chí còn lười động ngón tay vào để sửa lại tên thư mục, "new folder" cũng đánh thứ tự số 2 số 3.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!