Chương 29: Anh ta ăn gian

Vài ngày sau, đại học Y Hỗ Châu.

Trong văn phòng Tạ Thanh Trình.

"Hu hu hu giảng viên Tạ, em sai rồi! Em thật sự sai rồi ạ! Em không có lương tâm! Em không phải là người! Em phụ lòng tin của thầy, phụ kỳ vọng của Đảng và nhà nước dành cho em, về sau em không bao giờ… Trốn học nữa hu hu hu…"

Tạ Thanh Trình ngồi vào trước bàn làm việc, ngòi bút lướt qua mặt giấy, đánh dấu gạch chéo lên danh sách, mắt cũng chẳng nâng lên nói với đối phương: "Được, quay về đi."

Nam sinh gào khóc rớt nước mắt rời đi.

Để đối phó với mấy vấn đề của sinh viên anh có cả đống cách, thằng nhóc chuyên ngành y học lâm sàng này lúc vào kiêu ngạo, lúc ra còn không phải nước mắt đầy mặt à? Trước khi đi còn liên tục cúi đầu với Tạ Thanh Trình, nghẹn ngào cam đoan bản thân nhất định sẽ thay đổi triệt để học cách làm người lần nữa, từ nay về sau không bao giờ cúp học, mà có cúp học cũng không cúp lớp của giảng viên Tạ.

Tạ Thanh Trình gấp sổ lại, ngón tay đan chéo nhau trước người.

Mấy nam sinh có vấn đề về thái độ học tập đều đã cam đoan với anh, sau này nhất định sẽ chấn chỉnh lại bản thân. Trừ phi Hạ Dư cũng khuyên nhủ được hết toàn bộ nữ sinh có tên trên bảng khác kia, nếu không một ván này Hạ Dư thật sự đấu không lại anh.

Anh thẳng người ngồi trên ghế làm việc, chỉ cảm thấy đã nắm chắc thắng lợi trong tay, vì thế thản nhiên suy nghĩ một lát xem nên dạy dỗ lại cậu học bá nhỏ bé thua cuộc kia thế nào.

Không chút để ý ngẫm nghĩ một lát, điện thoại bỗng vang lên.

"Alo."

"Giảng viên Tạ, là em."

Người gọi tới là một nữ sinh năm nhất khoa pháp y.

Cũng giống như Hạ Dư, vị nữ sinh này cũng là học bá. Tuy rằng tên cô bé xuất hiện trên danh sách cần nói chuyện của Hạ Dư, có điều cô cũng là một trong những sinh viên quy củ nhất của Tạ Thanh Trình.

Cô là do Tạ Thanh Trình cố ý sắp xếp vào.

Là một quý cô lạnh lùng đầu tư nghiên cứu vào thuyết thi thể người khổng lồ còn nhiều hơn cả Dior hay Chanel, cô được đặc biệt cho phép không nhất thiết phải tham gia các lớp chuyên khoa mà lí do chẳng có gì khác, chủ yếu là vì vị nữ thần cao lãnh này tự học còn có tiến độ nhanh nhiều hơn so với việc học cùng lớp.

Kiểu học thần kiêm nữ thần này thường khó mà hoà nhập, cô bé cũng rất hiếm khi qua lại với bạn bè cùng khoa, mà cũng không phải nghe lời tất cả các giảng viên, nhưng cô bé lại rất tôn kính Tạ Thanh Trình.

Thứ nhất là bởi vì chuyên ngành của Tạ Thanh Trình thật sự rất nổi trội, có thể kích thích lòng tò mò mãnh liệt của nữ học bá, thứ hai là vì lúc trước cô xin phép được tự học, nhà trường cũng không cho phép, vẫn là Tạ Thanh Trình giúp cô tìm được cơ hội, bảo là phải đào tạo tuỳ theo tài năng, cho nên nữ học bá vẫn mang lòng cảm kích với Tạ Thanh Trình.

"Giảng viên Tạ, nam sinh tên Hạ Dư kia tìm tới em rồi."

"Cậu ấy nói sao."

"Thật ra cũng không có gì, vừa tới đã khuyên em phải học tập đàng hoàng, cậu ấy bảo là thầy cử cậu ấy tới nói chuyện khuyên nhủ em, hẹn em ngày mai cùng cậu ấy đi uống một ly cà phê."

"Em đi đi, nhưng đừng nghe cậu ấy khuyên nhủ gì cả."

"Em biết rồi ạ, thầy đã nhờ thì em nhất định sẽ giúp." Nữ học bá nói, "Có điều giảng viên Tạ à, cậu ấy học ở Hỗ Đại bên cạnh nhỉ, cũng không phải sinh viên trường y chúng ta, sao thầy lại quen cậu ấy vậy, cậu ấy là người thân của thầy ạ?"

"Con trai người quen thôi." Tạ Thanh Trình đáp, "Cha cậu ấy trước kia từng giúp đỡ thầy, con trai có chút vấn đề, nên thầy giúp dạy dỗ lại."

Những lời này anh cũng là nói thật, nếu không phải vì Hạ Kế Uy, anh có lẽ chẳng quản Hạ Dư lâu tới thế.

"Ồ." Học bá cũng không hỏi nhiều, "Em biết rồi, em làm việc thì thầy cứ yên tâm, tuyệt đối không khiến thầy thất vọng đâu ạ, em đi đọc sách trước đã, cúp máy nhé."

Tạ Thanh Trình cúp điện thoại, ném điện thoại ra đâu đó, dọn giáo án quay về ký túc xá.

Đương nhiên, Tạ Thanh Trình cũng biết Hạ Dư không phải ngọn đèn cạn dầu, cậu hững hờ thờ ơ, mới trong vòng hai ngày, mấy cô gái tâm tư chưa thể khống chế đã lục tục lên lớp, nhân số tăng lên từng người từng người, tới thứ tư trong tuần, ngoại trừ nữ học bá ra thì mười một sinh viên đều biển khổ vô biên quay đầu là bờ, trở về ngồi trên lớp học.

Nữ học bá là người cuối cùng.

Chiều thứ tư trong tuần, học bá ôm theo vở có vấn đề thắc mắc, tới xin anh chỉ bảo, Tạ Thanh Trình sau khi giải đáp xong thì hỏi: "Hạ Dư tới tìm em không."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!