Chương 46: Bóng dáng Kỳ Lân (1)

Mái tóc đen của Tề Nhạc không gió tự bay, tung bay ra phía sau, tóc đen dần dần phát sinh biến hóa, biến thành hai màu đen bạc, mà hai mắt của hắn đen như mực, một tầng lân phiến màu đen hiện ra trên người hắn, một cái sừng màu đen mọc ra trên trán Tề Nhạc, âm thanh âm trầm từ miệng của hắn phát ra.

- Là ai đánh thức ta từ giấc ngủ say?

Trong âm thanh tràn ngập uy nghiêm, đây cũng không phải âm thanh của Tề Nhạc.

Giải Trĩ cung kính nói:

- Kỳ Lân Vương vĩ đại, là nô bộc Giải Trĩ cung thỉnh ngài xuất hiện.

Trong đôi mắt đen nhánh của Tề Nhạc có hai đạo hào quang xuất hiện, đột nhiên Hải Như Nguyệt cách đó không xa phát hiện, áp bách trên người Tề Nhạc còn mạnh hơn long uy của nàng rất nhiều, ngay cả tồn tại cường đại như Giải Trĩ cũng không cách nào chống lại.

- Dực Giải Trại, xem ra, ngươi có được huyết thống chính tông của Giải Trĩ.

Âm thanh trầm thấp lại vang lên, Tề Nhạc chậm rãi nói:

- Tại sao gọi ta thức tỉnh?

Giải Trĩ nói:

- Kỳ Lân Vương vĩ đại, huyết mạch của ngài đã hàng lâm xuống nhân gian, với tư cách là đồng bọn của Kỳ Lân nhất tộc, người hầu của ngài, tôi nguyện ý làm tùy tùng của ngài, phụng dưỡng trước sau như một.

Hải Như Nguyệt thì thào tự nhủ:

- Trời ạ!

Thì ra truyền thuyết Giải Trĩ là đồng bọn của Kỳ Lân Vương, dĩ nhiên là thực.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Huyết mạch của ta ẩn tính mấy trăm đoiừ, trong lúc ta ngủ say cảm nhận được nguy cơ xuất hiện, bởi vậy, ta lựa chọn người thừa kế thế hệ này xuất hiện. Huyết mạch của ta dưới một cổ phật lực cường đại mà giác tỉnh. Mà thần thức của ta cũng dung hợp với thân thể nhân loại này.

Dực Giải Trĩ, pháp thú Giải Trĩ nhất tộc các ngươi, vẫn còn nhớ lời hứa của tổ tiên, rất tốt, đã như vầy, sau này ngươi sẽ là người kế thứa bóng dáng của ta. Ngươi nguyện ý không?

Ý tứ của Kỳ Lân Vương là gì Hải Như Nguyệt không rõ, nhưng Giải Trĩ nghe được lời này rất hưng phấn, thân thể cực lớn run lên nhè nhẹ.

- Cảm ơn ngài, Kỳ Lân Vương vĩ đại, cám ơn ngài có thể cho tôi cơ hội này.

Lúc này đây, hai chân sau của nó cũng động đậy, cả thân thể hoàn toàn phủ phục xuống đất.

Kỳ Lân Vương lạnh nhạt nói:

- Ngươi không cần cám ơn ta, sở dĩ ta cho ngươi cơ hội này, cũng là bị hình thức bức bách. Kỳ Lân nhất tộc tu luyện cần thời gian dài dằng dặc, huyết mạch Giải Trĩ cùng Kỳ Lân tương thông, chỉ có ngươi trợ giúp, mới có thể khiến người thừa kế của ta nhanh chóng có được thực lực đối mặt với địch nhân.

Tuy ngươi sinh thời vĩnh viễn ngủ say trên người của hắn, nhưng khi ngươi hoàn thành sứ mệnh của mình, chính là lúc ngươi thừa kế lực lượng Kỳ Lân Vương của ta, hai cánh của ngươi chắn chắn sẽ tiến hóa.

- Vâng, Kỳ Lân Vương vĩ đại.

Giải Trĩ cúi đầu xuống, phủ phục trên đất không nhúc nhíc.

Tề Nhạc quay sang Hải Như Nguyệt, lạnh nhạt nói:

- Có phải ngươi cảm thấy kỳ quái, tại sao ta lại xuất hiện. Trong huyết mạch truyền thừa của Kỳ Lân, ta khôn nên xuất hiện. Nhưng mà, ta là Kỳ Lân Vương, ta có được thần thức mà Kỳ Lân bình thường không cách nào bằng được.

Bởi vậy, người kế thừa huyết mạch của ta phải hoàn toàn dung hợp với khí tức Kỳ Lân trước khi giác tỉnh. Nhưng mà, nếu như không có Giải Trĩ xuất hiện, ta cũng không hiện thân.

Sau đó người kế thừa của ta sẽ ngủ say một thời gian ngắn, với tư cách là truyền nhân của Long, ngươi nhất định phải bảo hộ hắn an toàn.

Hải Như Nguyệt gật gật đầu, nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!