- Vì trở thành siêu nhân mặc quần lót ngoài quần, tôi sẽ cố gắng.
Cơ Minh Minh bật cười, nói:
- Anh nên nói chuyện lịch sự một chút có được không, cái gì mặc quần lót ngoài quần chứ.
Tề Nhạc cười nói:
- Đây mới là phong cách a, tốt rồi, Cơ lão sư, có thể bắt đầu.
Cơ Minh Minh liếc hắn, nàng phát hiện, tuy Tề Nhạc cũng không phải người tốt lành gì, nhưng sau khi xác lập quan hệ bạn bè với hắn, cùng tâm sự với hắn, bản thân mình cũng buông lỏng rất nhiều, thật thoải mái.
- Thăng Lân Quyết, phương pháp tu luyện cũng không khó khăn, chỉnh thể pháp quyết chúng ta tu luyện chính là Thăng Vân Quyết, mỗi khi thăng một vân, thực lực sẽ tăng lên tương ứng, mà Thăng Lân Quyết là trụ cột của riêng anh.
Bất luận là Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, hay là Kỳ Lân côn đồ như anh, vào lúc tu luyện, đều phải tiến hành khai phá tiềm năng thân thể, bởi vì chúng ta kế thừa huyết mạch truyền thưa từ thời viễn cổ, tiềm lực hơn xa người bình thường, bởi vậy, chỉ có không ngừng tu luyện, biến tiềm lực thành thực lực, mới xem là biện pháp tốt nhất.
Tôi nói như vậy, anh đã hiểu chưa?
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Nói như thế nào thì tôi cũng tốt nghiệp tiểu học rồi, tôi cũng hiểu, cô nói tiếp, chỉ cần nói cho tôi biết tu luyện như thế nào là được, tôi nhất định sẽ cố hết sức.
Cơ Minh Minh nghiêm mặt nói:
- Mây, là hư vô mờ mịt, cũng giống như thực lực chúng ta, chúng ta tu luyện là năng lực bản thân, năng lực bản thân chúng ta và năng lực cầm tinh cùng một nhịp thở, thí dụ như tôi, tôi tu luyện năng lực của gà, năng lực của gà chủ yếu là miệng, cánh, móng vuốt, âm thanh.
Bởi vậy, Thăng Vân Quyết của tôi thể hiện uy lực cũng ở bốn mặt này. Anh là Kỳ Lân, thuộc trời ban điềm lành, năng lực chỉnh thé của Kỳ Lân là cân đối nhất, không có địa phương nào đặc biệt mạnh mẽ, cũng không có nhược điểm lớn nhất nào.
Vào thời xa xưa, Kỳ Lân có thể sử dụng chú ngữ đặc thù hàng phục những linh thú khác, càng về sau, do nhân loại kế thừa huyết mạch Kỳ Lân, loại chú ngữ này biến thành năng lực của Kỳ Lân. Chú ngữ rất đơn giản, có lẽ anh cũng từng nghe qua, chính là Cửu Tự Chân Ngôn.
Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tiền, hành. Chín chữ này, cũng là năng lực chú ngữ của anh sau này. Nhưng anh lại tự tìm ra được, kỳ thật có thể nói là mèo mù đụng phải chuột chết.
- Lâm.
Tề Nhạc vốn định lặp lại biến đổi của Cửu Tự Chân Ngôn, nhưng mà, hắn vừa nói ra chữ đầu tiên, một đoàn hỏa diễm tự nhiên xuất hiện trên tay phải, so sánh với hỏa diễm trên đầu ngón tay, nó nồng đậm hơn nhiều.
Tề Nhạc rõ ràng cảm giác được, khi hỏa diễm thiêu đốt, một ít đồ vật kỳ quái đang từ từ tiêu hao trong cơ thể mình, tuy tốc độ tiêu hao không quá nhanh, nhưng hắn vẫn cảm nhận được rất rõ ràng.
Cơ Minh Minh mỉm cười nói:
- Nhìn thấy rồi chứ, đây là chú ngữ thuộc phạm trù năng lực trời ban cho Kỳ Lân, thứ duy trì năng lực này, chinh là vân lực trong lời tôi nói, vân lực càng mạnh, năng lực của anh cũng càng mạnh, thời gian duy trì cũng càng dài. Về phần kết hợp năng lực thế nào, phải tự dựa vào bản thân anh hoàn thành.
Tốt rồi, tôi tiếp tục nói về phương pháp tu luyện Thăng Lân Quyết.
Tề Nhạc nhìn hỏa diễm trong tay, trong nội tâm lập tức hưng phân, vội vàng lấy một điếu thuốc trong túi ra.
- Bà mẹ nó, tốt quá, về sau không cần mua bật lửa, xem như không tệ.
Cơ Minh Minh vừa muốn nói về phương pháp tu luyện, lập tức bị hành động của Tề Nhạc làm nghẹn lời.
- Anh, anh rõ ràng dùng năng lực Kỳ Lân châm thuốc, tôi, tôi thật sự là phục anh rồi.
Tề Nhạc cười hắc hắc nói:
- Đây là một loại tiện ích mà, không phải phương pháp thiết thực sao? Có cái gì không thể. Tôi sẽ dùng nhiều lần, nói không chừng ưu lực của nó sau này còn mạnh hơn nữa đấy.
Cơ Minh Minh nói:
- Chuyện này xem như anh nói đúng, năng lực phải thường xuyên sử dụng, mới có thể trở nên thuần thục hơn, sau khi vân lực tiêu hao sẽ khôi phục lần nữa, đây là một quá trình tu luyện. Nhưng tu luyện chủ yếu của chúng ta, còn thông qua phương pháp minh tường để tiến triển.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!