Cái gì? Cái này, đây là Xá Lợi Tử kết thành phật châu sao, anh, anh đúng là quá xa xỉ.
Tề Nhạc ngơ ngác nhìn qua Trát Cách Lỗ.
Trát Cách Lỗ lắc đầu, nói:
- Không, đây không phải xa xỉ, phật châu này có mấy ngàn năm lịch sử rồi, bắt đầu từ ngày Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ra đời, thì Xá Lợi Thủ Châu là
vật do Thiên Dẫn các đời sử dụng, anh là người đầu tiên ngoại trừ Thiên
Dẫn ra, sử dụng được nó, hy vọng anh sẽ không vi phạm ý chí của các tiền bối. Có nó ở trên người của anh, anh có thể an tâm về tính an toàn của
mình rồi, hiện tại, tôi có thể khai khiếu cho anh chưa?
Tề Nhạc cũng không có cầm lấy Xá Lợi Thủ Châu nữa, ngược lại cung kính đưa phật châu tới trước mặt Trát Cách Lỗ.
- Tuy tôi không tin phật, nhưng tôi cũng biết Xá Lợi Tử trọng yếu với
phật môn thế nào, thứ này thật sự quá quý trọng, tôi không thể nhận lấy. Tôi đáp ứng cho anh khai khiếu là được rồi.
Trát Cách Lỗ nhìn
qua Tề Nhạc, lúc này, trong mắt Tề Nhạc đã không có hào quang tục tĩu
nữa, ánh mắt đã thanh tịnh, hẳn là thật tâm trả lại Xá Lợi Thủ Châu.
Hình tượng gia hỏa lôi thôi không còn nữa, ngược lại làm cho Trát Cách
Lỗ có chút không thích ứng, hắn không cầm phật châu.
- Nếu như
nói pháp bảo, thì trên người của tôi chỉ có một món đồ vật này, với tư
cách khổ hạnh tăng, tôi cũng không có pháp bảo gì như trong tưởng tượng
của anh, không có thứ gì khác nữa.
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Từ khi tôi bắt đầu hiểu chuyện, tôi đã quá quen với tình người ấm lạnh, không có ai quan tâm tới tôi, trong cuộc sống tràn ngập những chuyện
ngươi lừa ta gạt, nhưng mà, từ trên người của anh, tôi nhìn ra anh là
người tốt chân chính, không, phải nói là hòa thượng tốt. Được rồi, cái
gì tôi cũng không cần, anh khai khiếu cho tôi đi. Từ biểu hiện này tôi
cũng nhận ra, nhiệm vụ của vương như tôi rất trọng yếu, điều kiện tiên
quyết là bảo vệ tính mạng của mình, tôi muốn thể nghiệm cảm giác mặc
quần lót ngoài quần của siêu nhân là thế nào đấy!
Trát Cách Lỗ tiếp nhận phật châu, cũng giữ chặt tay trái của Tề Nhạc, nói:
- Anh tính bổn thiện, cuối cùng tôi cũng nhìn thấy thiện lương trong tâm
của anh. Phật châu này đã rời khỏi tay của tôi rồi, chứng tỏ nó đã tìm
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!