Trát Cách Lỗ cười khổ nói:
- Bởi vì lần này là lần đầu ta chủ
trì hôn lễ, ta không hy vọng lần thứ nhất chủ trì hôn lễ bị phá hư. Ta
cùng Như Nguyệt còn có mấy vị tân nương khác đều là bạn tốt của chú rể.
Long tiên sinh, có thể nể mặt ta một chút đượckhông?
Trương Tân Vũ do dự một chút, vẫn cảm thấy quả quyết nói:
- Không được, thực xin lỗi, đại sư, vì hạnh phúc của nữ nhi ta, ta phải
muốn dẫn nó đi. Ta không biết nó bị Tề Nhạc lừa gạt như thế nào, nhưng
mà ta tuyệt không cho phép nữ nhi của ta bại hoại gia môn.
Trát
Cách Lỗ nhíu mày, lúc này nhiệt độ trong đại sảnh đột nhiên lập tức hạ
thấp, mà ngay cả Như Nguyệt sắc mặt cũng thay đổi. Lời nói của Trương
Tân Vũ thật sự là quá nặng nề, người khác không biết Tề Nhạc là người
nào, ở đây người nào không biết? Tề Nhạc vì Địa Cầu làm cái gì? Làm bao
nhiêu sự tình? Bao nhiêu lần vào sinh ra tử ngăn cơn sóng dữ mà lại bị
đánh giá như thế.
Trương Tân Vũ tựa hồ cũng cảm thấy không đúng,
đúng lúc này, Tề Nhạc mở miệng, trên mặt của hắn vẫn mang theo vài phần
cười khổ bất đắc dĩ hướng mọi người chung quanh nói:
- Mọi người làm gì vậy? Hôm nay là ngày đại hỉ của ta, không phải muốn quậy phá đó chứ?
Vừa nói hắn chạy tới trước mặt Trương Tân Vũ cung kính thi lễ nói:
- Nhạc phụ đại nhân, ta nghĩ giữa chúng ta có chút hiểu lầm. Không bằng
như vậy đi, hôn lễ tạm dừng tiến hành, ta cùng Như Nguyệt trước giải
thích rõ ràng với ngài được chứ?
Như Nguyệt nhẹ nhàng thở ra, Tề
Nhạc làm như vậy, tạm dừng hôn lễ coi như nể mặt cha mẹ mình. Dùng địa
vị của Tề Nhạc bây giờ ở Viêm Hoàng, trong tiến hành hôn lễ có thể lý
trí như vậy đã rất không dễ dàng rồi.
Như Nguyệt nhìn về phía Tề Nhạc. Tề Nhạc cũng nhìn nàng, hai người trao đổi ánh mắt đều lộ vẻ mỉm cười.
- Không cần, không có gì hay giải thích đấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!