- Ta nếu đáp ứng rồi, sao có thể giả được?
Đại tiểu thư cũng là người nói lời biết giữ lời, kiên định gật đầu nói..
- Tốt lắm….
Triệu Tử Văn gật đầu, đột nhiên biến sắc, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Đại tiểu thư, cười ha hả nói:
- Bé con, cười cho đại gia một cái nào!
…………..
- Ai nha. Đại tiểu thư muốn giết người giết người…….
Nhìn Đại tiểu thư cầm cái chổi đuổi theo Hạ Văn chạy khắp phủ, Hạ Bình mỉm cười nói:
- Hạ Văn này cũng quá là yêu quái, ngay cả Đại tiểu thư cũng dám trêu đùa.
Nhưng nghĩ đến vừa rồi Hạ Văn và Trần Trạng Nguyên đối câu đối, nhớ tới bộ dáng lay động chiếc quạt giấy đầy vẻ phong lưu phóng túng của hắn, khuôn mặt xinh đẹp của nàng lại đỏ lên.
- Hạ Văn, có bản lĩnh ngươi đừng chạy.
- Có bản lĩnh cô đừng đuổi theo…
Đại tiểu thư thật sự mệt không chạy nổi nữa. Ngẫm lại vừa rồi mình cầm chổi đuổi theo hắn chạy khắp phủ, nàng không khỏi ửng đỏ hai má. Sao mỗi lần đụng phải tên Hạ Văn này, mình đều mất đi chừng mực như vậy:
- Hạ Văn đáng giận, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi…
Triệu Tử Văn thấy Đại tiểu thư này mệt mỏi tới mức ngồi phục xuống liền phất tay về phía nàng nói:
- Đại tiểu thư, còn đuổi nữa không? Không đuổi nữa thì ta đi nhé!
Câu nói này khiến Đại tiểu thư dở khóc dở cười, cũng không biết Hạ Văn này mỗi ngày đều suy nghĩ cái gì, cho tới bây giờ cũng không làm việc gì theo sách vở cả. Nàng oán hận trừng mắt nhìn hắn, ném cái chổi sang một bên, tức giận bỏ đi.
- Hạ Văn, ngươi thật lợi hại, ngay cả Trạng Nguyên cũng đều bị ngươi đánh đánh bại!
Hạ Bình thấy Đại tiểu thư nổi giận đùng đùng bỏ đi liền tiến tới, mỉm cười nói với Triệu Tử Văn.
- Bình thường bình thường, thiên hạ đệ tam!
Triệu Tử Văn cười nói.
Hạ Bình nhấp nháy đôi mắt xinh đẹp:
- Có phải Tô đại nhân thứ nhất, Tần đại nhân thứ hai, ngươi đệ tam hay không?
- Cũng có thể nói như vậy!
Người ta đều là đại tài tử trong lịch sử Trung Quốc, Triệu Tử Văn sao dám bon chen thứ nhất, thứ hai với bọn họ. Hiện tại hắn cũng đoán được đại khái Tô đại nhân là ai, tuy nhiên Tô gia có thể có hai đại tài tử, không thể nói chính xác là ai.
Hạ Bình gật đầu như gà mổ thóc, dáng vẻ xinh đẹp khiến Triệu Tử Văn nhìn thấy cười ha hả.
Thấy Hạ Văn nhìn mình ngây ngô cười, Hạ Bình vừa thẹn vừa mừng, ôm hai má nóng bừng vội vàng chạy đi…
Triệu Tử Văn bị cô bé này làm cho thất thần, sao lại đột nhiên bỏ chạy như vậy? Chẳng lẽ bởi vì ta có sức hấp dẫn quá lớn à?
Hầu tử thâu đào, hầu tử thâu đào.......
- Tiểu tử ngươi có thể đổi sang chiêu khác hay không? Sao cứ đánh xuống phía dưới ta vậy…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!