Chương 41: Đối bại Trần Trạng Nguyên

Vừa rồi hoàng tử cũng nói là cho y khiêu chiến toàn bộ Hạ phủ, thư đồng này chính là thư đồng của Hạ phủ, vậy khẳng định là có thể. Trần Chính Hào nghiêm mặt nói:

- Khá lắm tiểu thư đồng, quả nhiên có vài phần tài học... Ta đây lại ra một câu đối.

Thấy thư đồng này bộ dáng nghèo khổ, y khoe khoang nói:

- Ngã thượng đẳng uy phong, hiển hiện nhất thân hổ đảm.

(Ta uy phong thượng đẳng, thể hiện một thân gan hùm)

Triệu Tử Văn vỗ vỗ bả vai lão tiên sinh, ý bảo lão cứ an tâm ngồi xuống. Lúc này lão tiên sinh kích động tới mức đôi môi run run, cảm kích nhìn mắt Triệu Tử Văn. Hắn ngượng ngùng cười cười, khẽ bước lên vài bước, vung cây quạt nhỏ lên:

- Nhĩ hạ lưu tiện cách, lộ xuất bán cá quy đầu.

(Ngươi dáng vẻ hạ lưu, lộ ra nửa cái đầu rùa)

Nhưng vừa nói xong, hắn liền cảm thấy không thích hợp liền bật cười ha hả nói:

- Các vị ngồi đây đừng nghĩ sai lệch, "quy đầu" này chính là đầu của con rùa chứ không phải là cái "quy đầu" kia đâu!

- Xì…

Hạ phu nhân và Đại tiểu thư đều khẽ xì một tiếng. Bọn họ căn bản không hiểu sai, đều nghĩ rằng Hạ Văn đang mắng Trần Trạng Nguyên là rùa, nhưng hắn vừa nói vậy, bọn họ liền suy nghĩ sang điểm khác nữa.

- Thư đồng khá lắm, thực có vài phần tài học!

Trần Chính Hào bị hắn mắng thành "quy đầu", tức giận đỏ mặt tía tai, quay lại, khẽ bước vài bước, cúi đầu trầm tư, bỗng nhiên trong mắt sáng lóe lên, ngẩng đầu đọc:

- Thủy lục châu, châu đình chu, chu hành châu bất hành.

(Thủy bộ châu, thuyền dừng ở châu lục, thuyền đi châu lục không đi được)

(Ở đây Trần Chính Hào chơi chữ, "châu" và "chu" có cách phát âm giống nhau – Thank bạn Alex đã giúp đỡ mình)

- Hay!

Vừa mới nghe Trần Chính Hào đọc ra vế trên này, Cửu Hoàng Tử vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Gã vốn đang tức giận tiểu thư đồng này, vừa rồi nếu không có hắn ngáng chân thì mình đã sớm ôm mỹ nhân về rồi. Vừa rồi thư đồng này tiến vào cũng không thi lễ, điển hình chính là không coi Tiểu Vương ra gì. Ngày sau đừng để cho ta gặp lại ngươi…

Triệu Tử Văn nhướng mày, Cửu Hoàng Tử trầm trồ khen ngợi, đương nhiên nghĩ rằng hắn sẽ khó mà đối nổi. Ngoài cửa đã có đông người tới từ khi nào. Hạ Bình tránh ở một nơi bí mật cùng với Hạ Vân, hai mắt si ngốc nhìn kẻ xấu xa vừa có vài phần khí thế phong lưu lại vừa có cảm giác bỉ ổi này.

Đại tiểu thư nắm chặt lấy tay mẫu thân. Trong lòng nàng đã sớm quyết định, dù chết cũng sẽ không làm tiểu thiếp cho người ta. Cửu Hoàng Tử này đã sớm có chính thê, hơn nữa nàng căn bản là không thích gã.

Triệu Tử Văn gõ trán, linh quang chợt lóe lên trong đầu. Hắn không nhanh không chậm nói:

- Thiên tâm các, các lạc cáp, cáp phi các vị phi.

(Lầu Thiên Tâm, bồ câu đậu trên lầu, bồ câu bay, lầu không bay được)

("các" và "cáp" ở đây có cách phát âm giống nhau)

- Đối hay!

Lão tiên sinh không kìm nổi vỗ tay nói, trên mặt tràn đầy vẻ kính nể, trong mắt Hạ phu nhân cũng đầy vẻ tươi cười. Đại tiểu thư thả lỏng nắm tay, cảm giác cũng thoải mái vài phần. Trước kia nàng vẫn cho rằng tài học của Hạ Văn này đều chỉ là học lỏm ở đâu đó, vậy mà hôm nay hắn có thể đấu không phân thắng bại với Trạng Nguyên, đủ thấy hắn thực sự có vài phần tài học. : TruyệnFULL.

vn

Cửu Hoàng Tử sắc mặt lạnh lùng, trừng mắt nhìn Trần Chính Hào. Trần Chính Hào cả giận nói:

- Vũ sái hôi đôi tạo (triệu) ma tử.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!