Không nghĩ rằng phu nhân đoán được thiếu gia nhân cơ hội này chuồn ra ngoài, quả thật hiểu con không ai bằng mẹ, Triệu Tử Văn nói:
- Ta sẽ giám sát thiếu gia thật kỹ
Lại cười ha hả nói với Tần Quán ở bên cạnh:
- Tối hôm qua hẳn là cùng Đào Tâm Nhi du dương vài lần phải không???
Triệu Tử Văn nói xong liền cười dâm đãng rồi rời đi, Tần Quán đỏ mặt, xấu hổ ho khan vài tiếng, liếc nhìn bóng dáng hắn, cảm giác tên thư đồng này dường như cái gì cũng biết, chẳng lẽ hắn thực là kỳ nhân?
Hạ Văn Đăng thấy Hạ Văn đi cả nửa ngày, trong lòng thấp thỏm bất an, chẳng lẽ Hạ Văn bị mẫu thân phát hiện, đang răn dạy hắn trong phòng, trong lòng hắn có chút lo lắng, bỗng nhiên mắt sáng ngời, thấy Hạ Văn từ trong nội đường đi ra. Hắn chạy tới hỏi:
- Thế nào, sao lâu vậy mới ra, không bị mẫu thân phát hiện chứ?
- Quả thật bị phu nhân phát hiện rồi
Triệu Tử Văn thở dài nói
Hạ Văn Đăng nghe thấy, tâm tình như quả bóng xì hơi, thần tình khổ sở.
- Tuy nhiên
Triệu Tử Văn thấy thiếu gia như vậy, cười nói:
- Tuy nhiên phu nhân cho phép chúng ta ra ngoài
- Thật sao?
Hạ Văn Đăng cao hứng cười:
- Tốt, Hạ Văn, ngay cả thiếu gia ngươi cũng dám trêu đùa
- Hạ Văn, hôm qua làm sao ngươi có thể đối lại lão tiên sinh? Có thể dạy ta không?
Hạ Văn Đăng hôm qua tuy rằng có chút buồn ngủ, nhưng cũng nghe được Hạ Văn đối đáp cùng lão tiên sinh, biết hắn đánh bại lão tiên sinh, vô cùng bội phục hắn, cho nên mới buông lỏng thân phận, thân cận cùng hắn như vậy, hy vọng có thể có được phương pháp không cần cố sức mà vẫn có thể học được.
Triệu Tử Văn vốn đang để ý tới sự náo nhiệt ở chợ, nghe thiếu gia hỏi liền cười nói:
- Chỉ là trùng hợp mà thôi, ta cũng không am hiểu nhiều lắm về câu đối.
- Ngươi có thể đối được tuyệt đối của lão tiên sinh, còn nói rằng không am hiểu?
Hạ Văn Đăng nhướng mày
- Có phải ngươi không chịu day ta?
Vấn đề làm thế nào để có thể đối câu đối, làm sao để học, Triệu Tử Văn có muốn nói cũng không biết nói thế nào, đành phải giải thích đơn giản:
- Đối câu cũng không phải là có kỹ xảo gì đặc biệt, chỉ là đối từng chữ, từng từ sao cho đúng.
Triệu Tử Văn thấy cặp mắt Hạ Văn Đăng vẫn mê mang, đành phải nói cách khác:
- Phong đối bằng vũ, ánh trăng đối bằng ánh mặt trời, trắng đối bằng hồng
Nói xong hắn lại thì thầm:
- Phong cao thu nguyệt bạch, vũ tễ vãn hà hồng. (Gió thổi trăng thu mờ, mưa rửa nắng chiều hồng)
- Đối hay, đối hay
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!