Chương 15: Đánh Bại Lão Tiên Sinh

Khi Triệu Tử Văn tới gần cửa bỗng nghe thấy tiếng đọc sách.

- Khổng Tử viết: tri chi giả, bất như hảo tri giả, hảo chi giả bất như nhạc chi giả, thị trí dã …. Khổng Tử viết…. (Biết mà học không bằng thích mà học, thích mà học không bằng vui say mà học.

- Gs. Minh Chi dịch)

Cuối cùng cũng hiểu được sự thống khổ của Hạ Văn Đăng, học loại cổ văn này quả là muốn lấy mạng người , thật sự không thể không bội phục Hạ Văn Đăng, nếu là ta đã sớm trèo tường trốn đi.

- Xin chào tiên sinh!

Triệu Tử Văn đi về phía lão tiên sinh đầu bạc, râu dài ân cần thăm hỏi.

Lão tiên sinh trả lời:

- Ngươi là người phương nào?

Triệu Tử Văn vừa chuẩn bị trả lời thì Hạ Bình nói:

- Hắn là thư đồng mới tên là Hạ Văn.

Mẹ nó, lại là tiểu bà nương này, Triệu Tử Văn chuẩn bị xắn tay áo giáo huấn nàng lại phát hiện ra Đại tiểu thư cũng ở bên cạnh, lạnh lùng nhìn mình. Triệu Tử Văn cảm thấy không ổn, cười nói:

- Hóa ra Đại tiểu thư cũng tới đây!!!

Hạ Vũ Tình không thèm để ý, chỉ ừ một tiếng, làm như chuyện đá hắn xuống nước vừa rồi như chưa từng phát sinh.

Triệu Tử Văn cũng thức thời, trêu vào người này sợ rằng không thể dậy nổi…

Chỉ thấy Hạ Văn Đăng không chút biểu cảm, mày rậm mũi cao, nhìn có vẻ có khiếu đọc sách, nếu tham gia quân ngũ cũng không phải không được, Triệu Tử Văn chú ý tới đôi mắt vô thần của hắn, đầu lắc lư giống như một tên cha chết.

Triệu Tử Văn vội vàng vuốt mông ngựa nói:

- Vị này nhất định là thiếu gia, anh tuấn, phóng khoáng, tiểu nhân là thư đồng mới tên là Hạ Văn.

Hạ Văn Đăng nghe thấy liếc mắt nhìn Triệu Tử Văn một cái, sau đó gật đầu.

Mẹ nó, không nể tình? Triệu Tử Văn thầm mắng, ta từ trước tới nay cũng được tính là có mặt mũi, người thường thích nói chuyện với ta, vậy mà tiểu tử này lại ngậm tăm?

- Nếu là thư đồng mới, hẳn có vài điểm bổn sự, ta muốn kiểm tra ngươi.

Lão tiên sinh có chút không vừa mắt đối với Triệu Tử Văn, tìm cớ nói.

Triệu Tử Văn thấy thiếu gia đang gà gật ngủ, còn nghe cái rắm, đang muốn đi ngủ, nhưng lão bất tử này cố tình chọc vào, trong lòng có chút tức giận. Kiểm tra, kiểm tra, kiểm tra, kiểm tra cái rắm, khiến ta mất ngủ!!

Hạ Bình cùng Hạ Vũ Tình ở lại xem kịch vui, nhìn bộ dáng của Triệu Tử Văn và lão tiên sinh, họ từ đầu quan sát Triệu Tử Văn, thấy da đen, cơ thể rắn chắc, không giống một người đọc sách, mà giống một tên vũ phu, thật không hiểu tại sao Hạ phu nhân lại nhận hắn. Vì vậy họ kết luận Triệu Tử Văn nhất định bị xấu mặt!

Lão tiên sinh vuốt chòm râu dài, rung đùi đắc ý, như đang cân nhắc cái gì, rồi cười nói:

- Ta ra vế trên, ngươi đối lại

Sau đó chầm chậm ngâm:

- Đồ họa lý, long bất ngâm, hổ bất khiếu, tiểu tiểu thư đồng khả tiếu khả tiếu. (Trong tranh, rồng không ngâm, hổ không gầm, thư đồng nhỏ đứng tè trông buồn cười)

- Lão đầu nhi, ngươi tại sao mắng ta?

Triệu Tử Văn chưa phản ứng gì, Hạ Bình đã nhảy dựng lên, còn Hạ Vũ Tình thì ngồi cười, con bé này cũng quá vô lý.

- Ngươi là đồ vô lễ, không biết trên dưới, dám gọi lão phu là lão đầu nhi?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!