Chương 560: Đúng là hơi quý

Sau khi nhìn thấy một người trẻ tuổi mở cửa sổ ra, hai người trong phòng bỗng chốc ngẩn người.

Đây là lầu sáu đó, hơn nữa bên ngoài cửa sổ còn có một hàng lưới chống trộm dày bằng ngón tay út, sao anh có thể lên đây được?

Sau khi Phương Dạ nhảy vào phòng, trên mặt của Lộ Tiểu Mỹ đột nhiên lộ ra sự vui mừng, còn phù dâu thì cuối cùng cũng phản ứng kịp, nhưng còn chưa đợi cô ta lên tiếng nói gì, thì đã bị một bàn tay chém vào sau đầu, cả người lập tức mềm nhũn ngã xuống.

"Phương Dạ, sao anh đến được đây?"

Lộ Tiểu Mỹ vứt váy cưới đi, kích động nhào lên ôm lấy anh, dáng vẻ giống như gặp được người thân vậy.

"Còn có thể sao nữa, đương nhiên là lái xe đến cứu cô rồi." Phương Dạ mỉm cười nói: "Thấy trạng thái của cô khá ổn, chắc tôi không đến muộn chứ?"

"Muộn thì chưa muộn, nhưng anh đến rồi cũng không thể thay đổi được tình hình." Lộ Tiểu Mỹ cười khổ nói: "Cho dù tôi được anh cứu đi rồi, người nhà họ Hách chắc chắn sẽ trút giận lên người mẹ tôi, tôi… tôi thật sự không muốn nhìn thấy mẹ tôi chịu khổ!"

Phương Dạ vỗ nhẹ lên tóc cô ta, thấp giọng an ủi: "Cô yên tâm, Phương Dạ tôi là một người làm đến nơi đến chốn, nếu đã đến đây rồi, tôi chắc chắn sẽ san bằng nhà họ Hách rồi mới về."

Lộ Tiểu Mỹ tỏ vẻ hơi không dám tin: "Anh ở nơi đất khách quê người, hơn nữa chỉ có một người, làm sao có phải đối phó với nhà họ Hách được?"

"Ai nói là tôi chỉ có một mình, cô xem, không phải nó cũng đến sao?

"Phương Dạ cười hi hi, nhẹ nhàng vỗ vào túi của mình. Lộ Tiểu Mỹ cúi đầu nhìn, thấy con chó nhỏ thò cái đầu nhỏ đầy lông lá của mình ra, trừng to mắt nhìn mình, cô ta đột nhiên cảm thấy dở khó dở cười:"Được được được, coi như tôi nói sai, anh không phải đến một mình, là một mình một chó được chưa?"

"Cô đừng có xem thường chúng tôi, Chủ tịch Mao vĩ đại từng nói, chất lượng quý hơn số lượng mà!"

"Ý của anh là, hai người rất chất lượng?"

"Đương nhiên không phải là ý này." Phương Dạ tỏ vẻ nghiêm túc nói: "Ý là hai chúng tôi rất quý."

Lộ Tiểu Mỹ: "…"

"Nói đùa làm dịu bầu không khí chút thôi, cô đừng để bụng." Phương Dạ cười ha ha, sau đó nghiêm mặt nói: "Nói thật nhé, thực ra trong lòng tôi đã có một kế hoạch hoàn mỹ, chỉ cần cô phối hợp cho tốt, tôi đảm bảo sau này nhà họ Hách sẽ không bao giờ dám gây sự với nhà cô nữa."

"Thật sao?"

Lộ Tiểu Mỹ nghe anh nói nghiêm túc như vậy, trong lòng bỗng chốc dấy lên ngọn lửa hy vọng: "Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ phối hợp trăm phần trăm!"

"Được, cô nghiêng đầu qua đây."

Lộ Tiểu Mỹ nghiêng đầu qua, Phương Dạ lập tức đè thấp giọng, nói sơ cái gọi là kế hoạch "hoàn mỹ

"của mình cho cô ta nghe. Sau khi nghe xong, Lộ Tiểu Mỹ rõ ràng hơi nghi ngờ:"Kế hoạch này… thật sự có thể sao? Sao nghe có vẻ không đáng tin vậy?"

"Tuyệt đối đáng tin, cô cứ yên tâm một vạn lần đi…"

Khoảng mười phút sau, một người đàn ông toàn thân đầy mùi rượu vỗ lên cửa phòng, vừa vỗ vừa ồn ào: "A Hoa, cô dâu đã sửa soạn xong chưa, đến giờ xuống dưới rồi, khách mời đã sắp đến đông đủ rồi."

Trong phòng im lặng không có ai đáp lại, Hách Hữu Tài đột nhiên nảy sinh nghi ngờ, dùng sức vỗ lên cửa: "A Hoa, Lộ Tiểu Mỹ, hai người có ở trong đó không, mau mở cửa cho ông!"

Trong phòng vẫn im lặng không tiếng động như cũ, Hách Hữu Tài cảm thấy bất thường, đang định nâng chân lên đạp cửa, sực nhớ ra đây là nhà mình, nên bỗng nhiên hơi đau lòng, vì vậy anh ta thử vặn nắm tay cửa trước, không ngờ chỉ vặn một cái đã mở được.

"Mẹ nó, may mà mình không kích động, nếu không phải đổi khoá thì lại tốn tiền rồi!" Mặt Hách Hữu Tài tỏ vẻ vui mừng đẩy cửa ra, thấy cô dâu mặc váy cưới đang nằm trên giường lớn kiểu Âu rộng hai mét, còn phù dâu thì không thấy đâu.

"A Hoa chết tiệt này, chắc chắn là lại thèm ăn nên xuống dưới tìm đồ ăn rồi, ném người đẹp của mình ở đây, thật là quá đáng!"

Trong lòng Hách Hữu Tài thở phào một hơi, sau đó đi đến trước giường, thấy Lộ Tiểu Mỹ trang điểm đậm đang yên tĩnh nằm trên giường, hô hấp của cô ta nhẹ nhàng, l*иg ngực phập phồng lên xuống, rõ ràng đang ngủ rất say.

Sau khi nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Lộ Tiểu Mỹ, Hách Hữu Tài vốn có chút say bỗng chốc trở nên hưng phấn, sau khi nhìn thấy vẫn còn chút thời gian, anh ta dứt khoát quay người khóa trái cửa phòng, sau đó nhào lên giường lớn!

Sau một hồi lăn qua lăn lại, cô dâu trên giường rất nhanh đã tỉnh lại, sau khi nhìn thấy Hách Hữu Tài, cô ta đột nhiên vừa bất ngờ vừa vui mừng: "Anh Tài, anh… anh đang làm gì vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!