[Rasa].
Tôi tìm kiếm Kolkata trên bản đồ. New Delhi ở phía này, nó ở phía bên kia. Dùng lòng bàn tay đo thử, vừa vặn một gang rưỡi. Chính là cái chấm đen nhỏ bé kia, nơi dòng sông Hằng chia thành bốn nhánh lớn, chính là Kolkata.
Có lẽ chỉ có tôi và Thẩm Tự là những kẻ điên rồ bay đến Kolkata chỉ để tắm sông. Lúc đến khu tắm sông Hằng, trời đã sẩm tối, mây đen vần vũ như sắp mưa. Chúng tôi đưa tiền cho người trông coi trong túp lều gỗ, quấn khăn tắm (đúng kiểu du khách) rồi bước xuống bãi cát ven sông.
Mặt sông vàng đục, tôi bước đi ngược gió, lúc này tuyệt đối không thể bận tâm đến thứ gì đang dính dưới chân mình, một khi đã do dự thì sẽ chẳng làm được gì nên hồn.
Vừa nãy trong phòng thay đồ, khi tôi còn đang băn khoăn có nên cởi cả quần lót hay không thì Thẩm Tự đã tự nhiên cởi bỏ từng món đồ trên người. Vật kia ẩn hiện, chẳng hề nho nhã lịch sự như vẻ ngoài của anh ta. Tôi vội vàng quay mặt đi, Thẩm Tự đứng sau khẽ cười.
Anh ta cứ tự nhiên như vậy, ngược lại khiến tôi thấy mình thật nhỏ mọn. Thế là tôi bèn học theo anh ta, ba chân bốn cẳng cởi hết đồ, rồi lại cảm thấy không ổn, vội vàng chộp lấy chiếc khăn tắm quấn quanh người.
Lớp nước trên bề mặt sông Hằng ấm áp bởi nhiệt độ không khí, nhưng càng xuống sâu càng lạnh. Tôi mím chặt môi, cố gắng không để nước sông tràn vào miệng. Thẩm Tự ngửa người nằm trên mặt nước, mái tóc một nửa trôi nổi, một nửa ướt nhẹp dính vào gò má.
Anh ta nhìn tôi từ dưới hàng mi, nói:
"Tiểu Cẩn, thả lỏng một chút."
"Uống một ngụm nước này có khi nuốt phải cả trăm con vi khuẩn Ấn Độ mất." Tôi khó khăn thở ra,
"Cứ thấy sai sai thế nào ấy."
"Ăn hết vi khuẩn Ấn Độ cũng chẳng biến thành người Ấn Độ được."
Nhỡ đâu thì sao? Tôi ngẩng đầu,
"Sáng mai thức dậy, phát hiện mình biến thành người Ấn Độ, chỉ biết nói"namastethì làm thế nào?
Thế thì sao?
Thẩm Tự thuận theo ý tôi,
"Không khớp ảnh hộ chiếu, không về được nữa."
"Thế thì ở lại, tìm một công việc gì đó bên cạnh thần Shiva, dọn dẹp vệ sinh chẳng hạn."
Thẩm Tự bật cười:
"Em nghĩ công việc dọn dẹp ở Ấn Độ rất hot sao?"
"Nói đùa với anh thôi." Tôi lại nghiêm túc suy nghĩ,
"Dọn dẹp vệ sinh chắc chắn là không kiếm được tiền, nhưng bán khóa học yoga hình như khá lời."
"Người Trung Quốc quả nhiên sinh ra đã là doanh nhân." Thẩm Tự trêu chọc,
"Anh cũng thích tiền."
"Thật sao? Thầy Thẩm làm hướng dẫn viên du lịch cho em, cũng đâu có lấy tiền của em."
Em thì khác. Thẩm Tự đứng thẳng người trong nước, xé một gói dầu gội đầu dùng một lần, đổ ra lòng bàn tay đánh bọt.
Thẩm Tự… Tôi ngoan ngoãn cúi đầu, mặc cho anh ta nhẹ nhàng gội đầu cho mình,
"Anh biết không, sơ hở của anh nhiều như tổ ong ấy."
Phía sau im lặng, dòng nước cuồn cuộn chảy xiết, nhưng chỉ phát ra tiếng rì rào khe khẽ. Bàn tay Thẩm Tự di chuyển chậm rãi, từ da đầu xuống vai, tiếp đó là một thứ gì đó mềm mại lướt qua dái tai. Cơ thể chúng tôi ẩn hiện dưới mặt nước vô tình va vào nhau.
Tôi không thể vừa tập trung cảm nhận sự đụng chạm vừa giữ vẻ tự nhiên, đành nhắm mắt lại, mặc cho nơi nào đó trên cơ thể trôi theo dòng nước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!