HEARTLESS MONSTER (QUÁI VẬT ĐỘC ÁC)
___________
(Trong khi đó tại căn lều của bà Kaede)
"Kẻ ám sát... yêu quái?" bà Kaede lên tiếng hỏi khi thấy người đứng đầu nhóm và một số người khác đã ngồi vào bên trong lều của mình.
"Bà đã nghe đúng đó, pháp sư. Phái của chúng tôi được lập ra để là những kẻ ám sát yêu quái. Chúng tôi đã có chuyến đi rất xa quê hương vì vậy mà có thể hiểu được việc bà chưa từng nghe nói về chúng tôi."
"Ta đã nghe tới những người diệt yêu, nhưng chưa bao giờ nghe có Những kẻ ám sát yêu quái." bà Kaede đề cập.
"Chúng tôi có nghe về những người diệt yêu, nhưng chúng tôi cũng đã nghe nói về sự tan rã của họ. Đó là một trong những lý do tại sao chúng tôi lại phải đi rất xa nhà như vậy."
Người đàn ông nhấp ngụm trà của mình rồi bỗng bật ra tiếng thở dài khoan khoái bởi dòng nước nóng hổi đang làm cơ thể ông ta ấm lên.
"Để ghi nhận lòng hiếu khách của bà vậy tôi sẽ giới thiệu tên tôi. Tôi là Chun Lee, người đứng đầu nhóm Ám sát yêu quái."
"Chun Lee," bà Kaede lặp lại. "Dường như ngài đã đi rất xa khỏi quê nhà. Mà cái tên như vậy không phổ biến trên khắp các vùng này, ngay cả trang phục cũng thế." bà Kaede quan sát áo giáp kiểu Trung Hoa cũng như trang phục họ mặc. Không khác so với ở đây nhưng cũng có đôi chút khác biệt.
Rin đã pha nốt phần trà cuối cùng. Các binh sĩ còn lại thì thưởng thức những tách trà nóng ở bên ngoài theo lệnh, chỉ để lại duy nhất một binh sĩ đang ngồi cạnh người đứng đầu.
Rin bước đến và lịch sự đưa tách trà với một nụ cười. "Của ngài đây, xin mời."
Người đó nhìn tách trà đã được đưa ra mời nhưng rồi từ chối. "Huh?" Rin lầm bầm.
"Đủ rồi đó," Chun Lee kiên quyết nói. "Cho họ xem khuôn mặt của cháu và nhận lấy chén trà đi. Ta không cần cháu cứ phải giữ chặt lấy ta đâu."
Một tiếng thở dài đã được nghe thấy từ người lính bí ẩn kia, lúc người đó bắt đầu bỏ chiếc mũ rơm ra thì khuôn mặt được lộ diện.
Rin chỉ có thể thốt ra từ duy nhất là... sốc. Đó là một cô gái.
Rin nhìn người phụ nữ trẻ trông cô ta có vẻ lớn tuổi hơn Rin một chút. Tóc cô ta màu đen và cũng được bện lại để thả sau lưng. Đôi mắt cô ta chứa đựng sự giận dữ, điều đó đã đủ rõ ràng, nhưng cái nhìn mà cô ta đã thể hiện làm cho nó có vẻ như thể cô ta căm ghét tất cả mọi người và mọi thứ.
"Trà của ta," cô ta lên tiếng khi đưa tay ra. Rin đưa nó cho cô ta với một nụ cười vẫn còn đọng lại trên gương mặt.
"Thật là một cô gái đáng mến," bà Kaede khen ngợi, còn cô ta thì hơi nhăn mày trong khi nhấp ngụm trà của mình. "Cô ấy là con gái ngài?"
"Không," Chun Lee trả lời. "Con bé là cháu gái tôi. Tôi đã chăm sóc nó từ nhỏ. Tên nó là Sue Lee, nhưng mọi người thích gọi nó là Sue hơn."
"Họ phải gọi cháu là Sue Lee," Sue nói với cơn giận dữ cũng nóng như tách trà. Cả bà Kaede và Rin quá đỗi bất ngờ về sự thô lỗ của cô ta, cả hai chỉ biết giữ chặt miệng họ lại.
Sue đặt tách trà xuống và nhanh chóng đứng lên. "Cảm ơn về tách trà, nhưng tôi không giao du bản thân mình với những người lại đang đi yêu mến lũ quái vật gớm ghiếc đó."
Sue bước đi với tất cả sự kiên quyết mà chẳng có tí gì gọi là vui vẻ.
"Tôi xin lỗi về cách cư xử của cháu gái mình. Nhưng đó chỉ là kiểu cách của Kẻ ám sát yêu quái mà thôi." Chun Lee nói khi ông đã uống hết ngụm trà cuối cùng của mình. "Đó là những gì phân biệt chúng tôi với nhóm diệt yêu. Chúng tôi nghe nói là họ có thể đã giữ lại một số ít yêu quái, nhưng không giống như họ chúng tôi không giữ lại gì cả, thuần túy chỉ là lòng căm thù với tất cả bọn chúng."
"À vậy ta e là ta không đồng tình với các vị được, nhưng đó là cách riêng của mỗi người và ta sẽ không phán xét. Sẽ không có ai, đúng không Rin? " bà Kaede hỏi Rin một cách đặc biệt vì bà đã biết được tình cảm của Rin dành cho vị Lãnh chúa yêu quái. Bà biết là Rin sẽ không bao giờ mở đầu việc cãi nhau như Inuyasha đã làm, nhưng bà không bao giờ có thể là chắc chắn lắm.
"Đúng ạ..." Rin đáp lại.
"Nếu tất cả đã xong rồi thì chúng tôi sẽ đi khỏi đây." Chun Lee nói khi ông ta đã bắt đầu đứng lên.
"Đợi đã," bà Kaede đột ngột gọi giật lại, ông ta vội dừng bước ở chỗ cửa ra.
"Ngài đã đề cập đến một trong những lý do tại sao ngài ở đây là bởi vì sự tan rã của những người diệt yêu. Mặc dù vậy lý do thực sự các vị đến đây là gì?"
Chun Lee quay đầu lại mà không cần ngồi xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!