OBON FESTIVAL (LỄ HỘI OBON)
___________
"Obo... cái gì hả?" Inuyasha cất tiếng hỏi lúc hắn nằm bên cạnh Kagome trong căn lều của bà Kaede.
"Là lễ hội Obon," Kagome sửa lại rồi giơ ngón tay lên trên không để nhấn mạnh về lễ hội truyền thống ở thời đại của mình. "Đó là ngày lễ vu lan ở thời đại của bọn em," cô giải thích trong khi Inuyasha chuyển mình nằm nghiêng người sang một bên, còn bà Kaede thì vừa húp ít canh nóng vừa lắng nghe cô pháp sư trẻ nói chuyện.
"Có rất nhiều đồ ăn, đông người nhộn nhịp, và cả lễ dâng lửa được thắp sáng lên để tất cả mọi người có thể làm lễ." Cô giải thích thêm với nụ cười trên môi và làm dấu ra hiệu cho những điều mình vừa nói xong.
"Chính xác thì làm lễ gì vậy?" bà Kaede lên tiếng hỏi. "Thật mừng là bà Kaede lại thấy hứng thú với chuyện này đó!" Kagome bật cười, nhìn sang tên bán yêu, "Không như ai kia."
Inuyasha khục khặc phản ứng lại, chống tay lên đầu lúc Kagome tiếp tục nói. "Như bà đã biết thì truyền thống là thắp sáng đèn lồng và thả trôi trên sông..."
"Em muốn làm cái việc ngốc nghếch ấy để làm gì hả?"
"Em mới chỉ đang nói thôi mà Inuyasha!" hắn lại gắt gỏng, để mặc kệ cô tiếp tục câu chuyện của mình. "Mọi người thả đèn xuống nước như là một cách để tổ tiên họ quay trở lại nơi trần thế. Nghi lễ được thực hiệu sau đó, và sau 3 ngày họ sẽ thắp một chiếc đèn lồng khác rồi lại thả xuống nước để báo hiệu thời khắc các linh hồn đã khuất trở về thế giới bên kia.
Nó thường được tổ chức vào thời gian này nên cháu chắc chắn ông và mẹ cháu đang phải chuẩn bị xong mọi thứ hết rồi."
Kagome nhìn vào nồi canh nóng, tâm trí cô miên man nghĩ tới gia đình mình đang sống ở thời hiện đại, nơi cô đã từ bỏ để chọn sống ở đây lúc này. Cô sẽ không dối lòng mà nói rằng mình chẳng hề nhớ tới gia đình, thực ra cô thường xuyên nghĩ về họ. Đặc biệt trong những ngày lễ cô thường nghĩ đến họ khi ký ức về người ông gàn dở làm các nghi lễ theo phong tục truyền thống, và mùi thức ăn thơm lừng do mẹ cô nấu bay khắp ngôi nhà trong khi cậu em cứ hay tỏ vẻ bực mình với cô cũng giống như bất kỳ cậu bé nào khác.
"Ý cháu là nó cũng diễn ra như kiểu lễ hội Matsuri?" bất chợt dòng suy nghĩ của Kagome bị cắt ngang bởi câu hỏi của bà Kaede. "V
-vâng ạ, cũng gần gần như thế ạ," cô trả lời, hai mắt bỗng sáng bừng lên. "Không phải bà muốn nói với cháu là... có phải thời này cũng tổ chức nghi lễ đó hả bà?"
Bà Kaede húp thêm ít canh trước khi đưa ra câu trả lời, "À, bà không rõ lắm về một lễ hội hay lễ kỷ niệm với đồ ăn và những điệu nhảy," bà giải thích. "Nhưng có một con sông lớn gần đây ở mạn đằng Đông, qua nhiều năm bà được nghe kể là nhiều người tụ họp ở đó rồi thắp sáng những chiếc lồng đèn nhỏ và thả chúng trên sông để soi đường dẫn lối cho tổ tiên của họ, mang đến sự an bình giữa họ và những người thân yêu đã qua đời của họ."
"Ồ, tuyệt quá!" Kagome nói, hai tay ôm lấy mặt. "Cháu không thể tin được, ở vùng này mà cũng có cả ngày lễ ư bà. Bà nói đi, ở làng này cũng tổ chức chứ?"
"Này cháu, như cháu có thể thấy thì mọi người ở đây quan tâm đến việc thời tiết chuyển mùa nhiều hơn bất cứ việc gì khác. Hầu hết làng nào cũng vậy, còn chuyện tổ chức lễ hội có lẽ không phải là điều ưu tiên nhất bởi xét cho cùng tất cả cái chúng ta cần là dự trữ thức ăn cho mùa đông."
"Ồ, cháu hiểu," Kagome đáp với đôi chút hụt hẫng thất vọng trong giọng nói dẫu cho cô hiểu rất rõ điều đó
"Không có nhiều người tới con sông đó để thực hiện các nghi lễ kiểu ấy đâu, vài người thì vì quá bận trong khi số khác thì không có hứng thú. Họ nói những người nào tới đó phần nhiều bởi họ cảm thấy mất đi sự liên lạc với những người thân đã khuất trong gia đình họ, và thực hiện nghi lễ này mang lại cho họ một cảm giác bình an."
"Bà đã bao giờ đi chưa bà Kaede?" Kagome hỏi.
"Có, mấy năm trước bà có đi 1 lần trước khi cháu tới đây. Rất thú vị, bà sẽ chẳng thể nào quên được cảm giác bình yên mà bà đã có khi bà cầu nguyện xong."
Bà Kaede muốn kể chi tiết hơn, nhưng bởi Kikyo chính là lý do mà đã tới đó cách đây ba năm, bà không nghĩ rằng đây lại là điều tốt để nhắc đến tên cô ấy trước mặt Inuyasha. Hắn có lẽ đã quên cô, nhưng bà Kaede sẽ không muốn đào xới lên nữa. Đó là mấy năm trước đây, bà Kaede cảm thấy cần phải nói chuyện với linh hồn của chị gái mình hơn là chỉ đơn giản cầu nguyện ở miếu thờ.
Bà nhớ hôm đó mình đã thả chiếc lồng đèn đơn giản xuống dòng sông và dõi theo nó cứ thế trôi xa dần rồi bà cầu nguyện cho tổ tiên và người chị gái của mình. Khi mọi chuyện kết thúc, bà nhớ mình đã nở nụ cười mãn nguyện ra sao.
Inuyasha càu nhàu khi hắn nhỏm dậy từ sàn nhà. "Nghe vẫn thấy kỳ cục để mà tổ với chả chức, điều tốt nhất để làm đó là nếu em có vấn đề gì về gia đình thì chỉ cần vượt qua chúng thế thôi."
"Ừ thì có lẽ đó là cách mà anh và Sesshomaru vượt qua được nó như thế nào, nhưng những người khác lại cần chút động lực," Kagome rầy la. "Và không phải tất cả lễ hội nào cũng được thực hiện cùng bạn bè với gia đình đâu."
Inuyasha lắng nghe những lời cô nói giống như một thước phim trôi chậm trong đầu hắn, tất cả những gì hắn có thể thấy là mình và cái kẻ được gọi là anh trai ấy đang mắng vào mặt nhau vì mấy chuyện tranh cãi vớ vẩn không đâu.
"Chẳng có khó khăn quái gì," hắn thì thào trước khi vụt đứng dậy. "Em chuẩn bị đi chưa?" hắn hỏi, còn Kagome nhìn hắn một cách khó hiểu.
"Không phải em nói muốn ghé qua nhà xem Sango thế nào hả?" Mắt Kagome đột nhiên mở to. Sau một năm an lành kể từ khi đứa con gái đầu lòng của họ ra đời thì Sango lại mang bầu lần nữa, cô mới chỉ nhận ra những ngày gần đây nên Kagome muốn kiểm tra cô ấy càng sớm càng tốt. "Ồ đúng rồi, tốt hơn chúng ta nên đến đó trước khi trời tối."
Kagome xỏ dép vào, chẳng mấy chốc cô và Inuyasha đã ra đến bên ngoài. "Bà có muốn đi cùng chúng cháu không bà Kaede?" bà lão pháp sư già mỉm cười rồi lắc đầu. "Không đâu cháu, nhưng cũng cảm ơn vì đã mới bà đi. Bà sẽ đi nghỉ một lúc đây."
"Vâng, chúng cháu sẽ quay lại trước khi trời tối, nếu bà cần gì thì cứ gọi nhé. Cháu chắc là anh Inuyasha sẽ có thể nghe thấy tiếng bà."
"Bà già sẽ ổn thôi, đi nào Kagome." Cặp đôi để bà Kaede ở lại một mình trong căn lều rộng lớn và bắt đầu đi bộ về hướng nhà Miroku.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!