Chương 25: Confusing Choice (chap 2)

THE CHOICE IS YOURS (LỰA CHỌN LÀ Ở CHÁU)

___________

"Ông Jaken!" thiếu nữ 16 tuổi bỗng thét lên.

Jaken bất chợt thấy cái thân thể mệt rã rời của lão bị nhấc bổng lên rồi một bên má mình cọ xát với má Rin. Rin ôm chặt lão tiểu yêu quái, tinh nghịch cọ má hai người họ lại trong một cử chỉ ngây ngô. Đây là lần đầu Rin được gặp lão tiểu yêu quái kể từ ngày vị Lãnh chúa rời đi chinh chiến, cô cảm thấy vui mừng hơn bao giờ hết khi nhìn thấy sinh vật hay làu bàu này.

"Tôi nhớ ông lắm đó!" cô âu yếm nói trong khi ôm chặt hơn nữa người bạn xanh lè nhỏ thó của mình.

Jaken càng bất ngờ hơn lúc trông thấy vị Lãnh chúa đang đứng ngay cạnh cô thôn nữ, nhưng khi chính con nhỏ đó ôm lấy mình, lão trở nên phát hoảng.

"Đồ đàn bà kia, sao ngươi dám xấc xược vậy hả!" Jaken the thé hét qua tiếng cười cùng cái ôm siết của Rin. "Sao ngươi dám bế ta lên kiểu này hả, đặt ta xuống ngay lập tức hoặc ngươi sẽ phải đối mặt với cơn thịnh nộ của Lãnh chúa ta đó!"

Rin không thể ngừng cười thầm trước sự cáu kỉnh của lão tiểu yêu quái, và biết rằng có lẽ ngay từ lúc đầu lão đã không nhận ra cô. Sau câu nói "cơn thịnh nộ của Lãnh chúa" của lão thì Rin biết chính xác mình nên đáp trả lại thế nào để mở ra gợi ý cho lão tiểu yêu quái thấy được "con ranh xấc xược" thực chất là ai.

Rin tủm tỉm cười một lúc và đáp lại, "Ngài ấy cũng là Lãnh chúa của tôi chứ bộ."

"Cái gì" Jaken phun xối xả trong cái giọng điệu lỗ mãng quen thuộc. "Ngươi nghĩ ngươi là ai hả con ...ứ..."

Mãi tới khi Jaken nhìn kỹ gương mặt người thiếu nữ thì đột nhiên hình ảnh về khuôn mặt của con bé con rắc rối ngày xưa chợt lóe lên trước mặt lão. Khuôn mặt đó, nhìn tương tự khuôn mặt Rin. "Chẳng lẽ nào?" lão nghệt mặt nghĩ ngợi.

"R

-Rin?"

Rin mỉm cười khi mà cuối cùng lão đã nghĩ ra, cô bế lão tiểu yêu quái ra hơi xa để lão nhìn được mặt mình một cách trọn vẹn. "Thật tuyệt khi được gặp lại ông đó, ông Jaken à."

"Của ngươi... cơ thể của ngươi... và cả kích thước của ngươi nữa," Jaken ấp úng sau đó mặt lão chuyển sang tím ngắt.

Như thể lão đang nhìn thấy ma. Làm thế nào mà người con gái trước mặt lão có thể lại cùng là con nhóc bi ba bi bô luôn bằng mọi cách lôi kéo lão tham gia vào những trò chơi trẻ ranh của nó, không ngừng đặt ra những câu hỏi đã quá rõ câu trả lời, ngêu ngao hát những giai điệu kỳ quặc có cả tên vị Lãnh chúa trong đó, và còn hơn thế nữa nó luôn là người đầu tiên có được "sự chú ý của Sesshomaru".

"Và thậm chí cho đến tận bây giờ nó vẫn là người được ngài để mắt tới!" Jaken gào thét trong đầu.

"Ông Jaken à?" không có tác dụng bởi lão cứ nghệt mặt ra mà nghĩ về việc con bé Rin trở thành thiếu nữ và "đánh cắp" vị Lãnh chúa khỏi tay lão bằng sự quyến rũ đầy nữ tính của nó.

Rin lúc lắc người bạn nhỏ đang bị choáng váng của mình với hi vọng hai tròng mắt lão trở về đúng vị trí của nó và cả người lão sẽ không mềm nhũn trong cái siết tay của cô.

"Huh? Tôi trông khác lắm phải không?" cô hỏi trong khi quay sang Sesshomaru, người đang để tâm đến những vấn đề khác vào thời điểm này. Màu nào sẽ hợp với cô nhất đây? Đỏ chăng, không sáng sủa lắm. Xanh thiên thanh, màu này cũng có lẽ được. Màu hồng, nó còn hơn cả sắc xuân. Có lẽ là màu trắng, nhưng không phải là màu sắc thích hợp trong việc đi hái lượm thảo dược.

Nếu là ai khác hắn sẽ không cần nhìn tới lần thứ hai, nhưng đây là Rin – người cần có những bộ đồ tốt nhất. Kẻ được gọi là bầy tôi trung thành của hắn đã không thể hoàn thành nhiệm vụ nên Sesshomaru quyết định hắn sẽ phải tự mình đi lấy những món đồ. Và dĩ nhiên xuất thân từ dòng dõi quý tộc hắn chắc rằng những bộ đồ đó sẽ mang họa tiết trang trí tinh tế nhất nếu do chính tay hắn lựa chọn ra.

"Này, Rin!" một tiếng nói cất lên bên kia con đường. Rin nhìn đến nơi có tiếng nói, nhưng Sesshomaru đã ngửi thấy mùi của em trai mình ngay trên đường đi vậy nên hắn thậm chí chẳng buồn liếc mắt.

"Anh Inuyasha," Rin thốt lên. "Chuyện gì vậy anh?"

Tên bán yêu dừng lại cách cả nhóm vài bước chân, mắt hắn hướng thẳng đến Sesshomaru. "Đúng như ta đoán, ta đã ngửi thấy mùi của ngươi," hắn nói. "Ngươi làm cái quái gì ở đây hả? Một ngôi làng như thế này không phải nơi thấy bản mặt ngươi loanh quanh đây."

"Không phải chuyện của ngươi", Sesshomaru đáp một cách bình thản khi hắn quay lưng lại với gã em bán yêu của mình.

Inuyasha bỏ qua thái độ thô lỗ của ông anh trai, không cần phải cãi nhau chi cho mất công. "Rin, bà Kaede muốn nói chuyện với em đó," Inuyasha nói lúc nhìn sang cô gái.

"Bà Kaede?" Rin hỏi lại. "Có chuyện không ổn à?"

"Bà già đó chỉ nói rằng muốn bàn mấy chuyện với em."

Rin gật đầu, sau đó nhìn Sesshomaru. "Sesshomaru

-sama, em sẽ không đi lâu đâu." Hắn chỉ đơn giản đưa mắt nhìn cô nghĩ đến việc mình sẽ có thời gian để đi lấy những bộ kimono mới của Rin, và trở về trước khi ngày tàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!