THE TRUTH IN HER HEART (SỰ THẬT TRONG TIM CÔ)
__________
"Làm sao hắn còn sống được!" Chinatsu nghĩ khi Sesshomaru tiến thẳng về lâu đài. Đôi mắt tên Khuyển Yêu chứa đầy căm phẫn, còn tên tướng đang run lên cầm cập biết mình sắp phải chết. "Ta nên biết hắn sẽ không chết dễ dàng như thế." Chinatsu cảm thấy muốn bỏ chạy, nhưng có ích gì. Gã không còn trên lãnh thổ của mình nữa, gã đang ở trên đất của Sesshomaru.
Tên Khuyển Yêu chắc chắn biết chặn đầu gã ở đâu, nếu cảm nhận về mùi của hắn không dẫn lối hắn tới chỗ Chinatsu đầu tiên.
"Nếu mình có thể biến hình, có lẽ mình sẽ có cơ hội tốt hơn...," dù vậy tính toán của hắn chỉ làm mất thời gian. Sesshomaru đã ở lưng chừng trên sân lâu đài, hai chân hắn nhanh chóng hạ xuống đất. Jaken bị đập mặt xuống đất cách đó vài bước, rồi lão vội vàng ẩn nấp tránh cơn thịnh nộ từ Lãnh chúa. Chinatsu nhìn tên yêu quái đang nổi giận, hai con mắt đỏ ngầu của hắn nhìn xoáy thẳng vào gã.
Rõ ràng cả người hắn đang sôi máu lên; cứ như thể sức nóng từ cơn sôi máu của Sesshomaru cũng đủ làm hai hang lông mày tên tướng phải đổ mồ hôi. Cả hai chỉ đơn giản nhìn nhau một lúc, nhưng với hai cái nhìn hoàn toàn khác nhau. Không cần thiết phải nói ra lời nào bởi hai kẻ đó đều biết chuyện gì sẽ xảy đến tiếp theo, vài hai tên chiến binh thủ thế sẵn sàng giao đấu.
"Có chuyện gì với ngươi thế?" một giọng đàn bà đột ngột xen ngang. "Ngươi trông thật kinh khủng!" Đại phu nhân nói khi bà đưa tay lên che mũi rồi nheo mắt lại. Tóc tai hắn rối bời, chiếc áo giáp bị rạn nứt tứ tung, quần áo rách rưới, và trên hết là người hắn nồng nặc mùi nước biển.
3
Sesshomaru bắn tia nhìn giận dữ vào bà, nhưng bà càng che mũi kín hơn. Hắn sắp xử lý đích xác kẻ phản bội, còn bà lại chọn đúng thời điểm để bình phẩm về vẻ ngoài của hắn. Chinatsu cũng không tin được những lời vừa nói của bà ta, người đàn bà này thật quá quắt.
"Cái nhìn nhẹ nhõm của mẹ là không thể phủ nhận được," Sesshomaru hờ hững đáp trả, ánh mắt giận dữ của hắn chiến đấu với đôi mắt khoái trá của bà. "Ồ, đừng cau có nữa, ta thừa biết ngươi lúc nào chả còn sống." bà tiếp lời, nhưng Sesshomaru không định tin điều đó.
3
"Hmm..." mắt hắn dời khỏi bà, và nếu có một điều Đại phu nhân không thích đó là bị phớt lờ. Sau khi bà đã thực sự mong mỏi hắn trở về bình an.
Gương mặt bà chuyển từ thích thú sang bực bội. Đôi môi son tím biến thành cái bĩu môi quen thuộc, "Thành thật đi, chính con trai ta đã mắc sai lầm để mình bị lừa gạt. Giờ đây nó lại trút hết lên người mẹ đáng thương khi mà tất cả những gì ta làm là lo lắng cho sự an toàn của con mình," hàng lông mày của bà nhướng lên, trên gương mặt hiện lên cái cau mày buồn bã.
"Nó vẫn luôn là đứa trẻ hằn học như vậy đấy," bà nói với Chinatsu như thể gã là người cố vấn của gia đình. Và cho đến lúc này nghe có vẻ như hai kẻ trong cái gia đình này cần đến những sự giúp đỡ nghiêm túc.
"Toàn những lời không thực tâm của mẹ không có ảnh hưởng đối với ta đâu," Sesshomaru đáp một cách lạnh lùng khi hắn lại đảo mắt nhìn đến Chinatsu.
Tên tướng lĩnh nhìn tên Khuyển Yêu, và họ lại thủ thế chiến đấu. Chinatsu biết gã không có cơ hội sống sót, nhưng là một vị tướng gã sẽ chiến đấu đến cùng. Gã thà chết trong trận đánh còn hơn là chạy trốn khỏi cuộc chiến và rồi dù sao đi nữa cuối cùng gã vẫn sẽ chết. Sức mạnh yêu quái cùng với tinh thần chiến đấu của họ được đặt lên cao nhất. Không nghi ngờ gì nữa, họ đã sẵn sàng giao chiến.
"Còn cái thái độ ngạo mạn của ngươi cũng chẳng ảnh hưởng tới sự bình tĩnh nhã nhặn vốn có của ta," bà phun lại cùng với giọng điệu cao ngạo giống hắn.
Chinatsu lại nhìn Đại phu nhân lần nữa, gã không thể tin nổi. Có phải bà ta muốn lời qua tiếng lại liên tục để ngắt ngang trận đánh chăng? Hoặc điều họ hi vọng là sớm tiến đến đánh nhau.
Jaken nhìn chằm chằm Đại phu nhân, bà cư xử thật không giống người trưởng thành. Tiểu yêu quái cười nửa miệng bởi chắc chắn Lãnh chúa Sesshomaru của lão sẽ không để bản thân bị kéo vào lối cư xử trẻ con như thế.
"Hmm, ta không nhớ hành động xen ngang ấu trĩ lại được coi là phần tao nhã," Sesshomaru cãi lại ngay. Mắt hắn không còn nhìn Chinatsu nữa, nhưng lúc này đang nhìn vào "kẻ thù thật sự".
Cả Jaken và Chinatsu suýt té ngã, họ phải biết Sesshomaru cũng không khác gì trong việc muốn có được tiếng nói cuối cùng về vấn đề này. Đối với một gia đình mọi người giống nhau đến vậy, hiển nhiên bọn họ có vấn đề cả.
"Ồ, nếu là hành động ấu trĩ như vậy sao ngươi không chịu thua đi?"
"Ngay từ đầu ta chỉ muốn bịt miệng kẻ đã bắt đầu cư xử như một đứa trẻ con thôi."
"Ý ngươi là làm chú cún con kiêu ngạo im miệng lại? Ai, ai là kẻ hoàn toàn lờ đi nỗi lo âu của mẹ hắn hả?"
"Ta thì lại nhìn thấy tương tự kiểu người đàn bà, kẻ tìm thấy sự khoái trá trong cái chết của con trai mình."
"Ồ ồ, ta xin lỗi nhé vì lại đi tìm một tiếng cười nho nhỏ, theo những gì ta biết thì đó là lời nói dối hiển nhiên rồi. Ở trong tòa lâu đài lớn thế này đôi lúc cũng phải thấy cô đơn." Đại phu nhân đặt tay lên trán trong giọng điệu buồn bã nói tiếp, "Ngươi biết không, con trai của người ta mỗi khi đến gặp mẹ họ, họ coi đó là niềm vinh hạnh."
"Con người ta không thể đạt được yêu lực và sức mạnh như ta có. Mẹ của kẻ đó nên hãnh diện khi là một thành viên của cái gia đình có người con như thế," Sesshomaru đáp trả ngay lập tức.
Đại phu nhân nhìn đứa con trai kiêu ngạo, dùng đến kế sách cuối cùng của mình. "À ít ra là ta không bốc mùi!"
Sesshomaru gầm gừ trước lời nói khó nghe của bà. Đúng là hắn bốc mùi của biển. Cứ như thể đang có một cái bảng điểm treo trên đầu họ với Mẹ = 1, Sesshomaru = ...0. Sự kiên nhẫn của hắn đi tới hồi kết thúc.
Cần phải nói rằng hắn ghét điều đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!