HER GIFT TO HIM (MÓN QUÀ CÔ DÀNH TẶNG)
__________
"Sesshomaru lại mang tặng cháu thứ gì à?" bà Kaede hỏi khi Rin nhìn ngắm món quà mới của mình. Hai người họ vừa trở về từ cánh đồng thảo dược, và lúc Rin bước vào cô chợt thấy một bộ kimono hồng đáng yêu trên sàn nhà. Cô mỉm cười vì cô biết nó được gửi đến từ ai.
"Vâng, một bộ kimono mới ạ," cô trả lời lại, mỉm cười trước họa tiết đẹp đẽ và cả chất liệu. Nó luôn mang tới niềm vui cho cô... không... thật ra nó mang tới những tháng ngày vui vẻ khi cô sẽ tìm thấy những món quà nhỏ trong căn lều của họ. Những món quà nhỏ mà Rin biết vị Lãnh chúa đã gửi cho cô. Đã hơn hai năm kể từ khi hắn để cô lại làng, và cô đã hoàn toàn thích nghi với cuộc sống mới của mình.
Cô biết hắn không hoàn toàn là Lãnh chúa của mình nữa, nhưng ngay cả khi họ không liên lạc với nhau trong thời gian dài cô vẫn thích nghĩ rằng những món quà nhỏ mà hắn để lại là cách để nhắc cô nhớ rằng hắn sẽ luôn là Lãnh chúa Sesshomaru của cô. Cô khúc khích cười bởi hơi ngờ rằng đó là lý do đằng sau những món quà của hắn.
Cô biết mình sẽ thu được những gì, cô chỉ không biết hắn có được điều gì thôi. Cô không thấy mình đáng để hắn tiêu tiền thậm chí nếu hắn có thấy như vậy. Sau tất cả mọi chuyện hắn đã làm cho cô hắn vẫn làm điều này, và Rin chưa bao giờ hết yêu thương hắn.
Tình cảm của cô dành cho hắn vẫn còn và cô sẽ vui vẻ nói với bà Kaede về nó, mặc dù Rin có cảm giác người chăm sóc mình sẽ nói với cô rằng tình cảm của cô dành cho Sesshomaru đơn giản chỉ là sự nhầm lẫn với lòng ngưỡng mộ. Rin cho rằng hiện giờ bà nói đúng, cô vẫn còn quá trẻ và cô thực sự chưa hiểu về tình yêu. Tuy nhiên, ngay cả sau một thời gian rất dài cô vẫn thấy Lãnh chúa là người quan trọng nhất trong tim mình.
Đó là lý do tại sao, mặc dù cô luôn thích những món quà hắn tặng, cô vẫn thấy thật tệ khi mình không có thứ gì để đáp lại bao giờ. Cô biết mình không có tiền để mua cho hắn thứ gì đắt tiền, và trung thực mà nói cô thật sự không biết nhu cầu của hắn cần đến những gì nữa. Sau khi thấy tòa lâu đài của hắn, cô có cảm tưởng hắn đã có mọi thứ hắn muốn hoặc cần.
Rin gần như buông ra tiếng thở dài buồn bã. "Mình không thể bỏ cuộc," cô nghĩ. Cô phải nghĩ được thứ gì đó để tặng hắn. Cô biết mình không cần phải làm thế, nhưng nếu trưởng thành đã dạy cô điều gì thì đó là sự khác biệt giữa mong muốn và cần thiết.
Và Rin rất muốn tặng Sesshomaru một món quà, để cho hắn biết cô vẫn nghĩ về hắn vẫn nhiều như thế nào. Những món quà của hắn luôn làm cô cảm thấy rất vui sướng trong lòng, cô chỉ hy vọng mình có thể tìm được cái gì đó khiến hắn cũng cảm thấy như vậy. Thứ gì đơn giản nhưng độc đáo, cô biết đó sẽ là điều tuyệt nhất cho món quà của mình. Rin miên man suy nghĩ khi miết tay xuống mặt vải chiếc kimono mới.
"Đúng rồi!" cô nghĩ.
"Bà Kaede," Rin đột nhiên hỏi. "Bộ kimono màu cam của cháu vẫn còn chứ ạ?" cô hỏi trong khi lục tìm bên trong chiếc rương nhỏ đựng đồ cá nhân của mình và bà Kaede.
"Chúng ta vẫn giữ bé con ạ," bà trả lời, và ngay lúc đó Rin tìm thấy bộ kimono màu cam trước đây.
Cô mỉm cười và nắm chặt tấm vải cho cô một ý tưởng.
~ 1 tháng sau ~
"Làm gì tùy ngươi," Sesshomaru kết thúc với Royokan khi hắn rời khỏi sào huyệt của kẻ canh giữ rừng.
"Cảm ơn Lãnh chúa, ngài sẽ không phải hối tiếc chuyện này đâu," Royokan phấn khích thét lên. Hắn và Sesshomaru vừa đạt được thỏa thuận là Royokan cùng vài tên yêu quái đồng minh khác của mình sẽ đi và tham gia với Sesshomaru trong chuyến hành trình tới phương Bắc.
Cũng như Sesshomaru, chiến tranh đã gợi lên sự phấn khích nhất định trong lòng những tên yêu quái này, và vì chúng biết cha của Khuyển thiếu gia nên việc phụng sự cho vị Lãnh chúa mới của miền Tây là lẽ đương nhiên. Đôi mắt Royokan sáng lên với một niềm đam mê chiến trận, và hắn quay lại sào huyệt của mình để chuẩn bị cho chuyến đi.
"Thật là tuyệt vời thưa chủ nhân, việc này cho biết thêm sẽ có nhiều đồng minh vào danh sách những kẻ muốn hỗ trợ ngài," Jaken mừng rỡ nói khi lão và Sesshomaru rời khỏi khu rừng.
Đã gần một tháng kể từ khi hắn được nhờ hỗ trợ Lãnh chúa phương Bắc và tham gia chiến tranh ở tận đó. Có vẻ như tin đồn về chuyến đi của hắn đã lan rộng khắp vùng đất của mình, không lâu sau khi hắn chấp thuận đề nghị đã có rất nhiều đồng minh của cha hắn muốn tham gia vào hỗ trợ hắn trong trận chiến.
Chúng đều là đồng minh của cha, vì vậy Sesshomaru biết đó là nghĩa vụ nhiều hơn là mong muốn được phụng sự hắn. Những gì chúng làm nó thực sự không quan trọng với hắn, nhưng trong những năm tháng là Lãnh chúa mới của miền Tây, hắn đã có bài học về tầm quan trọng của các đội quân.
Trong trận chiến với lũ yêu báo, một thứ như "binh lính" không hề có ý nghĩa với hắn. Nếu chúng chết cứ chết, nếu chúng chạy cứ chạy.
Mặc dù, hắn không nhất thiết phải giành thắng lợi trong cuộc chiến đó, nhưng hắn cũng chẳng thua. Tuy nhiên, hắn đã có cảm giác rằng nếu hắn thực sự chịu để mắt tới đồng minh thì có lẽ một chiến thắng hoàn toàn sẽ đứng về phía hắn.
Hắn không muốn phải bảo vệ một lũ yếu ớt, nếu chúng không đủ mạnh để tự bảo vệ mình thì không có lý do gì để sắp tới đi cùng hắn. Nếu chúng bỏ chạy trong trận chiến thì được thôi, nhưng tốt hơn hết chúng đừng mong được lên tàu về nhà. Hắn chắc chắn phải giải thích phần đó cho bọn chúng một cách rất kiên quyết.
Cho đến giờ có vẻ như hắn có khá đủ một lực lượng đội quân bên mình. Và thậm chí nếu hắn có coi chúng là yếu đuối, hắn cũng sẽ tận dụng từng tên một trong bọn chúng. Sesshomaru có những kế hoạch lớn lao hơn việc chỉ làm vị Tướng, hắn muốn được ngồi trên bực cao nhất và hắn đã học được rằng đạo quân và bầy tôi trung thành là yếu tố cần thiết để làm được chuyện đó.
Đây không phải là trận chiến vô giá trị, đây là một cuộc chiến tranh toàn diện, và nó sẽ bao gồm rất nhiều yêu quái. Càng thêm nhiều viện binh vào đạo quân của tướng Chinatsu sẽ càng tốt hơn.
Vì vậy, mặc dù hắn thực sự ghét cay ghét đắng cái ý tưởng... hắn sẽ bảo vệ đám yêu quái đã quyết định tham gia với mình trong cuộc chiến. Trở về cùng với tất cả đám lính tử trận chắc chắn sẽ để lại tiếng xấu cho rằng hắn là một kẻ lãnh đạo tồi. Hắn có vẻ không quan tâm, nhưng danh dự của hắn sẽ nói hoàn toàn ngược lại. Thế nên nếu tình hình trở nên gay go hắn sẽ bảo vệ cho binh lính của mình, thậm chí hắn còn có thể cứu mạng chúng bằng Thiên Sinh Nha nếu cần thiết.
Nói đến Thiên Sinh Nha, Sesshomaru quyết định đã đến lúc tới thăm một tên yêu quái để bàn về chuyến đi của hắn. Chinatsu sẽ quay lại để đón Sesshomaru và đội quân của hắn vào ngày mai.
Sesshomaru băng từ rừng tới một ngôi làng quen thuộc xa xôi ở một hướng khác, và ngay khi hắn vừa đến rìa ngôi làng, hắn bắt được mùi của thằng em cùng cô gái pháp sư của nó đâu đó trên mấy cánh đồng.
Bây giờ hắn đã biết mối quan hệ của họ, nên hắn phải bảo đảm cái mũi mình nói với hắn chính xác điều họ đang làm, để phòng trường hợp vô tình bắt gặp một điều gì đó mà hắn không nên thấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!