Chương 8: (Vô Đề)

Nhưng con người ta, luôn phải hướng đến những vị trí cao hơn, không phải sao?

Biết đâu đây chính là cơ hội để tôi nghỉ ngơi, rồi sau đó khởi đầu tốt hơn thì sao?

Không sao đâu, không có gì to t/át cả, sẽ không thất nghiệp đâu..... Tôi tự an ủi mình, rồi uống tiếp ly rư/ợu thứ không biết bao nhiêu trong đêm nay.

Thời Gia Huân! Đồ khốn nạn! Qua cầu rút ván!

Tên tư bản đáng gh/ét!

Muốn đuổi là đuổi sao? Đúng là đồ vô nhân tính, đạo đức suy đồi!

Tôi đâu có phạm sai lầm nghiêm trọng nào trong công việc, khoản bồi thường theo chế độ N+1, một đồng cũng không thể thiếu!

Còn cả kỳ nghỉ phép nữa!

Tôi làm việc cho anh ta bao nhiêu năm nay, chưa từng nghỉ một phép nào! Tôi đúng là quá thiệt thòi mà!

Không được, tôi phải lấy lại hết...

Sáng hôm sau, tôi nhắn tin cho Thời Gia Huân, nói rằng tôi có việc gia đình cần giải quyết, mong anh ta duyệt cho tôi một kỳ nghỉ phép thật dài.

Cũng sắp Tết rồi, tôi dứt khoát xin nghỉ luôn đến sau năm mới.

Thời Gia Huân hỏi thăm một câu, tôi chỉ đáp là chuyện riêng, không tiện tiết lộ.

Anh ta im lặng hồi lâu, rồi nhắn lại:

"Được, cậu báo với bên nhân sự một tiếng, đơn xin phép có thể bổ sung sau."

... Cũng coi như vẫn còn chút lương tâm.

Lý do xin nghỉ của tôi hoàn toàn là bịa, nhưng về nhà thì đúng là sự thật.

Dù sao Tết cũng phải về, có kỳ nghỉ sớm được ở bên bố mẹ cũng tốt.

Ngày đầu tiên, bố mẹ đón tiếp tôi hết sức nồng hậu.

Đến ngày thứ ba, hai cụ đã chê tôi dậy muộn, lười vận động.

Ngày thứ năm, bước vào giai đoạn chuẩn bị mai mối...... Quả là một combo mượt mà không chê vào đâu được!

Tôi vừa đ/á/nh trống lảng với bố mẹ, vừa ôm laptop chỉnh sửa CV.

Sau khi tải CV lên trang tuyển dụng và chặn công ty hiện tại, tôi chuyển trạng thái tài khoản sang Đang nghỉ việc.

Cuối năm dĩ nhiên không phải mùa tuyển dụng, tôi cũng chẳng mong tìm được việc nối tiếp ngay, chỉ xem qua cho biết.

Không ngờ sau ba ngày đăng CV, tôi nhận liền mấy cuộc gọi từ bên tuyển dụng, hỏi đã nghỉ việc chưa, định hướng vị trí và mức lương mong muốn.

Một vị học trưởng thân thiết còn nhắn tin hỏi thẳng tôi có hứng thú gia nhập công ty anh ta không.

Thực ra cách đây một năm, khi anh ấy mới về nước khởi nghiệp đã ngỏ ý mời tôi, nhưng lúc đó tôi chưa có ý định nhảy việc nên chuyện không thành.

Lần này không hiểu thế nào anh ấy biết được tin tôi đang tìm việc, liền gợi lại chuyện cũ. Biết tôi rảnh rỗi, anh ấy còn đặc biệt gọi điện giới thiệu kỹ về công ty.

Cúp máy xong trời đã khuya, tôi chưa kịp suy nghĩ nhiều định lên giường đi ngủ thì điện thoại của Thời Gia Huân lại đổ chuông.

Tôi ngạc nhiên bắt máy:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!