Chương 40: Tan Tiệc Tìm Tôi

Buổi chiều trước khi diễn ra tiệc gặp mặt thường niên, ba Đàm vội vàng trở về nước còn Đàm Tự thì trở về nhà cũ của mình.

Vừa mới vào tới cửa hắn đã nhìn thấy người làm lâu năm của Đàm gia, trên tay người đó cầm một sợi dây, dắt một con rùa đen đi tản bộ.

Rùa đen mới được nuôi dưỡng này có tinh thần rất tốt, còn trông vô cùng quen mắt, Đàm Tự vừa mới tiến lên thì rùa đen đã chậm rì rì nhích về phía chân của hắn.

Nhìn con rùa đen tràn đầy mưu mô này, quả nhiên là Mạn Mạn.

Hắn có chút không ngờ được, "Không phải nói là đã làm thịt rồi sao?"

"Không có ạ." Người giúp việc không nghĩ rằng Đàm Tự sẽ đột nhiên trở về, vốn dĩ định đem Mạn Mạn giấu đi nhưng thấy đã bại lộ rồi nên đành thành thật bảo, "Phu nhân mềm lòng nên đã giữ lại."

"Ừ." Đàm Tự ngồi xổm xuống, gõ gõ lên mai của Mạn Mạn.

"Về rồi à?" Mẹ Đàm tiến ra, vừa lúc nhìn thấy một màn này, giọng nói của bà lành lạnh.

"Mẹ, hôm nay quần áo rất đẹp." Gương mặt của Đàm Tự không có cảm xúc khen quần áo ở nhà của mẹ Đàm, "Ba đâu rồi?"

"Trong nhà, mau đi tìm ông ấy đi, tôi đỡ phải nhìn cậu thêm phiền." Mẹ Đàm buồn bực xua tay.

Đàm Tự: "......."

Trong phòng làm việc, ba Đàm mang một cặp kính có gọng vàng, thoạt nhìn rất giống một lão học giả có kiến thức uyên bác, nếu như trên màn hình ở trước mắt không phải là một biểu đồ chứng khoán.

"Vừa xuống máy bay, sao ba không nghỉ ngơi thêm một chút?" Đàm Tự ngồi xuống một bên, giọng điệu lười nhác.

"Quen với việc ngồi thế này rồi, không có vấn đề gì cả." Ba Đàm chỉ vào một cổ phiếu nào đó trên màn hình, "Cậu thấy cái này thế nào?"

"Giống nhau, không thu được lợi nhuận gì lớn."

Hai người cứ như vậy ngồi tới khi tan tầm.

"Mà cậu về làm gì thế?" Nói chuyện cả nửa ngày, ba Đàm mới nhớ ra nên hỏi.

"....!" Đàm Tự đáp, "Là ba gọi con về mà."

Ba Đàm khịt mũi, "Ngày mai là buổi gặp mặt thường niên, ta cũng muốn tham gia chung vui, ngày mai cậu đến đây, ba con chúng ta cùng đi."

"Ngày mai ba có thể gọi chú Lý đến đưa mình đi, con có hẹn với người khác rồi."

Ba Đàm nghiêng đầu nhìn hắn, "Tham gia cái buổi gặp mặt thường niên này cũng phải hẹn đi cùng nhau à?"

"Không phải ba vừa mới hẹn đi cùng con sao?"

Ba Đàm không múa mép khua môi với hắn nữa, tiếp tục hỏi, "Đi cùng ai, trong công ty? Tiểu Đặng?"

"Không phải." Đàm Tự không nhiều lời với ba mình, "Khi nào thì ba đưa Ngô Miến đi?" Ngô Miến là người đang giữ chức vị tổng giám đốc của Thiên Húc hiện tại.

"Lão Ngô ở đó thì cản trở được cái gì?" Tốt xấu thế nào cũng là người đã từng cùng nhau trải qua vất vả, ba Đàm lại là người luôn hoài niệm về những điều này.

Đàm Tự: "Là cản trở con, ba muốn phát tiền lương cho ông ấy thì đưa ông ấy ở bên cạnh ba đi."

"Việc này nói sau." Ba Đàm chỉ nói ngắn gọn rồi đứng dậy, "Đi thôi, đi xuống dùng điểm tâm ngọt rồi cùng nhau ăn cơm."

Mẹ Đàm ở sô pha, dáng ngồi ưu nhã, nhìn thấy hai ba con nhà này đang sóng vai đi ra, ánh mắt bà lạnh lùng bắn vèo vèo tới.

Vô tình bị tấn công, ba Đàm vội vàng cách xa khỏi Đàm Tự.

Mẹ Đàm: "Sang năm ăn tết, chúng ta cùng nhau đi thăm họ hàng và bạn bè đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!