Sáng hôm sau. Bối Bội Sam đã vào tư thế sẵn sàng làm vệ sĩ cho Sở Bách Điềm, công việc may mắn mỉm cười cho cô quay lại, phải cẩn thận và nắm chắc lấy.
Cũng biết rõ về tin đồn không gần nữ giới của Sở Bách Điềm, cũng để tránh thị phi nên cô quyết định vẫn giả con trai, tốt hơn là như vậy đi.
Để chó săn nhìn đến lại khổ.
Sở Bách Điềm nhìn bộ dạng con trai của cô. Anh bất ngờ lấy cái nón đội lên đầu cho cô.
" Cẩn thận tóc giả rơi " Anh nói.
Bối Bội Sam nhìn anh đầy ngây ngô. Ông chú này đúng là có vấn đề rồi.
Thôi kệ đi, cô làm tốt công việc của mình là được, còn anh thì cô đừng quan tâm đến mấy là xong.
Chỉ cần bên cạnh Sở Bách Điềm vài tháng là cô gom đủ tiền mà mình cần rồi.
Lúc đó 36 kế chạy thượng sách ahaha.
Mà tốt hơn đừng để Sở Bách Điềm biết chuyện này, nếu không cô khó mà chạy thoát khỏi tay anh.
Bối Bội Sam lái xe đưa Sở Bách Điềm đến công ty. Bây giờ bộ dạng của anh đúng là khác hẳn hôm qua, hôm qua chẳng khác gì một ông chú ngu ngốc nhất trên đời cả.
Cô và anh cùng bước vào công ty. Thư kí Đường đang đi xuống nhìn thấy mà ngã ngửa.
Ngoài thư kí Đường và Sở Bách Điềm biết cô là nữ cải nam trang thì không ai hay biết nữa thật.
Nhưng mà... tại sao...
" Sở... Sở tổng..." Thư kí Đường vào thang máy cùng cả hai, anh lên tiếng.
" Có chuyện gì sao?" Sở Bách Điềm ngó sang nhìn thư kí Đường.
" Bối Phong... à không... cô ấy ".
" Cô ấy sẽ là vệ sĩ của tôi " Sở Bách Điềm nói.
Thư kí Đường ngó sang nhìn Bối Bội Sam, ý muốn hỏi đã có chuyện gì xảy ra.
Bối Bội Sam lặng lẽ lắc đầu. Thư kí Đường có vẻ như còn chẳng biết chuyện này luôn rồi, Sở Bách Điềm đang muốn làm chuyện gì đó một mình thật sao?
Cửa thang máy mở ra, Sở Bách Điềm đi ra. Từ khi bước vào cửa Sở thị, thần thái của anh đúng là thay đổi hẳn, vẫn lãnh đạm và khiến người xung quanh khiếp sợ hẳn.
" Thư kí Đường... chuyện này " Bối Bội Sam nhìn anh.
Thư kí Đường bỗng mắt sáng rực, anh đưa tay vỗ vai cô:" Làm cho tốt, tôi tin tưởng ở cô ".
Sếp nhà anh có hy vọng rồi, có hy vọng thật rồi.
" Đau...".
Bối Bội Sam nhăn mặt, cô vội đẩy tay thư kí Đường ra. Anh vỗ vai lại còn trúng ngay vết thương chưa lành hẳn trên vai nữa chứ.
" Tôi quên mất, vết thương của cô..." Thư kí Đường vội nói, anh sơ ý quá, quen hẳn cả việc cô bị thương ở trên vai.
" Không sao, không sao. Thư kí Đường đi làm việc đi, tôi vào phòng làm việc của ông chủ đây ".
Bối Bội Sam đưa tay lên vai mình, cô ấn nhẹ lên để giảm cơn đau. Đó là cách cô hay làm cho riêng mình.
Bước vào phòng làm việc, cô tiến đến chỗ anh. Đồ trong căn phòng này đã được thay mới, có phải do hôm đó không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!