Thư kí Đường lập tức đi chuẩn bị trang phục cho Bối Bội Sam, anh đã hoàn thành nhiệm vụ của mình một cách xuất sắc, chỉ còn việc Sở Bách Điềm đưa Bối Bội Sam đến đó và thử thôi.
Cô đứng giữa một rừng váy và trang sức, còn có giầy cao gót, nghĩ đến thôi là hoảng hồn với Sở Bách Điềm rồi.
Hiếm khi cô mặc nhưng loại trang phục, ở nhà không thì đâu cần ăn mặc như đi hội đâu mà..
" Cháu thích cái nào cứ lựa đi " Anh lên tiếng nói, ngồi ở ghế lật tạp chí ra xem.
" Cái này...".
" Cứ lựa đi, nếu ở đây bất tiện vậy để tôi mua trọn rồi đưa về nhà cho cháu chọn " Anh mỉm cười nói.
" Thôi, thôi được rồi ".
Bối Bội Sam vội đi theo nhân viên, nếu để anh mang hết đống này về nhà chắc cô sẽ bị đè ngộp chết mất luôn ấy.
Sở Bách Điềm ngồi đó, anh dựa vào ghế và đợi cô thử váy các kiểu này kia thôi.
Bối Bội Sam đi cùng nhân viên, cô lướt một vòng, nhìn thấy một chiếc váy đỏ bẹt vai dừng chân lại, cầm lên xem.
" Tiểu thư, cô chọn cái này sao?" Nhân viên bên cạnh lên tiếng.
" Ừm " Cô gật đầu.
" Vậy tiểu thư đi thử xem, phòng thử đồ bên đó " Nhân viên chỉ tay, hướng dẫn cô tận tình.
" Cảm ơn cô " Bối Bội Sam cầm lấy, cô đi đến phòng thử đồ.
Chiếc váy này trông giống với bộ váy cô mặc vào sinh nhật 18 tuổi của mình, vì thế đó là lí do mà cô thích nó khi vừa nhìn thấy.
Đứng loay hoay trong phòng thử đồ, cô nhận ra là có khóa sau, chết tiệt, tay cô không với tới.
" Làm sao đây?".
Cô lẩm bẩm, cố gắng nhưng tay của mình không cho phép làm điều đó.
" Không được rồi, không được rồi " Cô lẩm bẩm, đang định bỏ cuộc thì có người mở cửa đi vào.
" Cái đậu xanh " Cô giật mình, nhìn thấy Sở Bách Điềm đứng đó.
" Tôi... tôi đang thử đồ, chú tự tiện vô đây làm gì?" Cô lấp bấp hỏi, Sở Bách Điềm cứ như ma ý... thích thì hiện không thích thì hiện vậy.
" Thấy cháu lâu quá, tôi sợ cháu ngủ quên trong đây ".
Anh thản nhiên nói, nhìn thấy phía sau lưng cô chưa kéo dây kéo lên, anh kéo tay cô lại, xoay người cô, rồi tiện tay giúp cô kéo lên.
" Chú...".
" Cháu thích cái này sao?" Anh hỏi, nhìn cô trong gương.
Ừm hửm, có mắt nhìn đấy chứ, chiếc váy cũng thật hợp với cô.
" Ừm ".
" Vậy được rồi, ra đây đi ".
Anh đẩy cửa ra, sau đó kéo Bối Bội Sam ra ngoài, đưa cô đi chọn trang sức.
Trước mặt cô là nhiều bộ trang sức, cô nhìn mà chóng mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!