Một tháng sau.
Sau khi cùng Sở Bách Điềm trải qua nhiều chuyện với một tháng qua. Ban ngày cô sẽ là vệ sĩ nam mang danh là Bối Phong, ban đêm cô chính là Bối Bội Sam cùng anh ân ân ái ái trên giường.
Bối Bội Sam lúc đầu chưa quen, nhưng vì mục đích của mình cô phải làm tiếp, cuối cùng đã thích ứng được chuyện này với Sở Bách Điềm rồi.
Sở Bách Điềm cũng vậy, mặc dù biết rõ thân thể mình đang bị cô mượn lấy để đạt được mục đích cá nhân, nhưng anh cũng thỏa mãn bản thân sau một thời gian dài, cũng không ý kiến mà làm thôi.
Bối Bội Sam đề phòng việc mình mang thai, cô uống thuốc tránh thai hoặc bắt anh mang " áo mưa " cho cậu nhỏ của mình, nhưng cô đâu biết...
Thuốc tránh thai của cô bị anh phát hiện, anh đã âm thầm tráo đi.
Còn áo mưa kia...
Anh đã lén chọc thủng luôn rồi.
Sở Bách Điềm cũng không muốn làm vậy đâu, nhưng việc này duy trì được một tuần anh bắt đầu mê mẫn với thân thể của Bối Bội Sam, nhìn thấy cô anh chỉ muốn lao tới và làm chuyện đó thôi.
Cũng nhiều lần anh làm cô ngất lên ngất xuống, đúng là nhịn lâu quá...
Và rồi bùm!
Nổ rồi!
Nhìn Bối Bội Sam nằm cạnh mình, cả một tháng nay cứ làm chuyện đấy, cô đã ngủ ở lại phòng anh luôn rồi.
Anh không biết mình xem cô là bạn giường hay là công cụ thỏa mãn nhu cầu bản thân, cũng không biết đối với cô gái này là thế nào.
Anh đưa tay len lỏi vào tóc cô, mái tóc dài này thật là mê người...
" Chú không ngủ đi?" Cô bất ngờ mở mắt ra, quay sang nhìn anh.
Sở Bách Điềm hơi giật mình, anh tưởng cô đã ngủ say rồi.
" Tôi làm cháu thức giấc à?".
" Không có, tôi chưa ngủ mà " Cô đáp, chủ động đưa tay ôm lấy eo anh.
Chỉ một tháng, cô thật sự muốn bám dính người đàn ông này.
" Bối Bội Sam, tôi có thể hỏi cháu chuyện này không?" Anh hỏi, tiện tay kéo mền lên phủ kín cả hai lại.
" Chú hỏi đi " Cô bình tĩnh đáp.
Có lẽ Sở Bách Điềm đã nhận ra được mục đích của cô là mượn anh lấy đi lần đầu của mình rồi.
" Có phải cháu muốn tôi cướp đi lần đầu của cháu? Nên bây giờ cháu muốn cùng tôi duy trì việc này?" Anh hỏi.
Anh có cảm giác Bối Bội Sam chưa tin tưởng mình mấy, có thể bất cứ lúc nào sẽ bỏ anh mà rời đi.
Ít nhất anh cũng muốn biết cô đang nghĩ gì, cô đang muốn làm gì.
Bối Bội Sam đưa tay đặt lên môi anh, cô mỉm cười nói:" Nói thẳng ra... tôi đang lợi dụng chú ".
" Nhưng mà... tôi sẽ không nói cho chú biết mọi chuyện đâu ".
" Được rồi, chú chỉ cần biết vậy thôi, bây giờ ngủ đi ".
Cô ôm lấy anh rồi nhắm mắt lại, cô thật sự mệt chết rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!