Sau đêm đó thì mọi thứ quay về quỹ đạo cũ. Bối Bội Sam trở lại trạng thái ban đầu, cả Sở Bách Điềm cũng thế.
Chỉ có điều, cả hai càng lúc càng dính lấy nhau, điều đó làm mọi người trong Sở thị liền chú ý đến.
Trước đây cả thư kí Đường cũng không đứng gần Sở Bách Điềm như vậy, nhưng vệ sĩ Bối Bội Sam này thì lại khác.
Thư kí Đường đi ở phía sau, anh vừa đi vừa suy nghĩ, chắc chắn có sự mờ ám gì ở đây giữa sếp và cô vệ sĩ giả nam này.
Chẳng lẽ... Sở Bách Điềm giữ cô gái này bên cạnh mình chỉ vì đã gặp được chân ái của cuộc đời mình?
Thư kí Đường càng nghĩ càng không dám tin, nhưng mà nếu là vậy... mọi chuyện đều phải nhờ vào Bối Bội Sam rồi, có cô bé này, thư kí Đường mới thấy thoải mái, chứ bình thường Sở Bách Điềm cứ tỏa ra cái sức ép chết người đó căng thẳng như đứt dây đàn luôn vậy đấy.....
Cuối cùng một ngày làm việc của Sở Bách Điềm cũng kết thúc, cô dừng xe ở Sở gia, thở nhẹ ra.
Cả ngày phải mặc vest thế này, cô nóng gần chết đi được.
" Mệt sao?" Sở Bách Điềm ngồi phía sau lên tiếng.
" Không sao, không sao ".
Cô xuống xe, mở cửa cho Sở Bách Điềm đi xuống.
Anh và cô cùng bước vào nhà, Sở Bách Điềm được đà lấn tới, anh vòng tay qua eo cô, bước vào nhà.
Vừa đi vào phòng khách, nhìn thấy lão phu nhân ngồi đó.
Bà bàng hoàng đứng dậy, hôm qua Du Vu báo tin cho bà rằng đứa cháu Sở Bách Điềm này đang giấu một cô bé bên cạnh mình.
Nhưng bây giờ trước mặt bà lại...
" Con... con... con...".
Lão phu nhân quá sốc, cứ nghĩ đứa cháu nội của mình là người đồng tính, trước mặt bà là Sở Bách Điềm đang ôm một cậu con trai với thân hình nhỏ nhắn kia cơ mà.
Bà quá sốc và không thể tin được, cuối cùng tuổi cao sức yếu mà ngất đi.
" Bà nội, bà nội ".
Sở Bách Điềm buông cô ra, anh chạy đến đỡ bà lên.
" Bà nội, bà sao vậy? Bà nội...".
Bối Bội Sam cũng cứng đơ ra như anh, sao... sao bà ấy lại ngất đi cơ chứ?
...
Lão phu nhân lờ đờ mở mắt ra, bà nhìn ngang nhìn dọc, nhìn thấy Sở Bách Điềm ngồi bên cạnh, bà đưa tay sang:" Bách Điềm...".
" Bà nội, bà không sao chứ?" Anh vội nắm lấy tay bà, bác sĩ nói bà sốc quá nên ngất đi.
Cơ mà bà nội sốc vì cái gì cơ chứ?
" Điềm Điềm... cháu thật sự..." Bà nội lẩm bẩm, bà không tin vào mắt mình luôn mà, không nghĩ lúc này Sở Bách Điềm đang ôm một cậu con trai...
Cậu con trai...
Cạch
Bối Bội Sam đẩy cửa đi vào, trên tay cô cầm một li nước cam, thấy lão phu nhân đã tỉnh dậy cô an tâm hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!