Chương 13: Cô Gái Đầu Tiên

Bối Bội Sam tắm nhanh và lập tức, cô mặc quần áo rồi đi sang phòng Sở Bách Điềm, anh đã tính toán từ trước, phòng anh ở sát cạnh phòng cô nữa cơ chứ.

" Ý chú là sao chứ?" Bối Bội Sam đưa đoạn tin nhắn thoại lúc nãy anh gửi cho mình giờ lên.

" Là như vậy đó " Sở Bách Điềm ngồi ở đó, anh đóng laptop lại, bỏ kính ra rồi đáp.

" Là như vậy đó? Ý chú là gì chứ? Chú xem tôi là gái cần bao nuôi sao?".

Bối Bội Sam giận đến đỏ mặt, cô vừa giận vừa tức đến muốn bốc khói đầu luôn đây rồi này.

Sở Bách Điềm thở dài một hơi, anh đứng dậy, một tay đưa lên nới lỏng cavat, bước chân tiến đến gần chỗ cô.

" Chú... chú muốn làm gì?".

Cô sợ hãi lùi lại, Sở Bách Điềm bất ngờ đưa tay ra, kéo cô lại sau đó ép Bối Bội Sam vào tường.

" Chú... chú làm gì vậy hả?" Cô lấp bấp.

Ông chú này... lên cơn sao?

" Chỉ cần cháu bên cạnh tôi, cái gì tôi cũng chiều cháu " Sở Bách Điềm nhỏ giọng nói.

" Chú bị điên rồi..." Cô lẩm bẩm, định đưa chân lên đá anh thì Sở Bách Điềm ép sát hơn, chân của anh cũng kiềm chân của cô lại.

Đau...

Sở Bách Điềm đưa tay nâng mặt cô lên, anh biết cô bé này thân thủ rất giỏi, nhưng anh chính là mỏ vàng của cô, cô dám động thủ với anh sao?

" Bối Bội Sam, cháu muốn đánh chú sao?".

" K... không có...".

Cô vội đáp, dù gì đi chăng nữa cô vẫn là vệ sĩ của anh, vẫn là cấp dưới của Sở Bách Điềm, không nên động vào người anh hay là đắc tội.

Sở Bách Điềm buông tay ra, Bối Bội Sam cứ nghĩ mình đã được tha tội vì hành động lúc nãy, nào ngờ anh cúi xuống hôn lên môi cô.

Bối Bội Sam như con ngốc, cô chớp mắt liên tục vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

" Ưm... ưm...".

Cô đưa tay đánh vào lưng anh, Sở Bách Điềm nhìn cô, anh nói nhỏ:" Cháu có tin rằng, cháu chính là cô gái đầu tiên  có thể ở cùng một chỗ thế này không?".

" Ý chú là sao chứ?" Cô nhìn anh, không phải anh là ghét nữ giới, nên không muốn lại gần họ sao?

Khoan đã...

Nếu là ghét nữ nhân và xem thường, Sở Bách Điềm có tính tình như vậy nhất định sẽ không cùng cô làm chuyện đó.

" Chú... đừng nói...".

" Chú sợ phụ nữ sao?" Cô bất ngờ hỏi.

Bị cô hỏi trúng câu hỏi trọng tâm, Sở Bách Điềm im lặng, đôi mắt anh bắt đầu hiện lên nỗi sợ hãi rõ ràng luôn.

Bối Bội Sam không biết mình đã hỏi đúng hay sao, thấy tâm trạng của Sở Bách Điềm thay đổi, cô lo lắng, đưa tay lên chạm mặt anh:" Chú... thật sự sợ phụ nữ sao?".

Sở Bách Điềm lao đến ôm cô, cả hai trượt xuống và ngồi bệch dưới sàn.

" Đúng vậy...".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!