Chương 4: (Vô Đề)

Quả nhiên, chỉ sau nửa tháng, đã có người gửi thiệp mời đến cho ta, vị "thê t. ử duy nhất trong đời Đàn Liên" này.

Trưởng Công chúa là tỷ tỷ ruột duy nhất của đương kim Thánh thượng, lời mời của nàng ta, đương nhiên ta không thể từ chối.

Vị điện hạ này xưa nay nổi tiếng kiêu ngạo hống hách, sở thích mê đắm sắc đẹp của bà ta lại càng nổi tiếng khắp kinh thành.

Bà ta không hề giữ thể diện cho phò mã của mình chút nào, không chỉ nuôi vô số nam sủng trẻ đẹp trong phủ, mà năm đó thậm chí còn muốn ra tay với Đàn Liên khi hắn mới mười sáu tuổi.

Tuy nhiên, vị Trưởng Công chúa này cũng có một điểm yếu, đó là đứa nhi t. ử duy nhất của nàng ta, Hàn Minh.

Năm đó, chính vì Hàn Minh cầu xin mẫu thân mình hết lời, Trưởng Công chúa mới không trực tiếp bắt Đàn Liên về phủ.

Có thể nói, thuộc tính vạn nhân mê của Đàn Liên khiến hắn gặp thêm nhiều nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng bảo vệ được hắn.

Lần này Trưởng Công chúa mời ta và Đàn Liên đến dự tiệc, chắc hẳn cũng vì Hàn Minh.

Với tính cách của Trưởng Công chúa sẽ không bận tâm việc Đàn Liên đã cưới tức phụ hay chưa, chỉ có Hàn Minh mới băn khoăn liệu Đàn Liên có yêu ai không.

Buổi hội thơ của Trưởng Công chúa chia làm hai khu nam và nữ, ta và Đàn Liên vừa bước vào đã buộc phải tách ra.

Tình hình bên Đàn Liên tạm thời không bàn tới, còn ta lại bị thị nữ của Trưởng Công chúa "mời" thẳng đến trước mặt bà ta.

Vừa gặp mặt, Trưởng Công chúa liền sáng mắt lên, cười kéo tay ta lại.

"Khó trách có thể khiến tiểu Đàn Liên động lòng, Tạ tiểu thư quả nhiên động lòng người."

Vừa nói, tay bà ta vẫn không ngừng v**t v* trên người ta, giống như một nữ yêu muốn ăn thịt người.

Da gà trên người ta nổi lên khắp nơi.

Lời đồn chỉ nói Trưởng Công chúa háo sắc, chứ không nói bà ta thích cả nam lẫn nữ nha!

Thấy sắc mặt ta khó coi, Trưởng Công chúa tiếc nuối buông tay, rồi vẫy tay cho hạ nhân lui xuống.

"Tạ tiểu thư hợp nhãn ta, nên ta cũng không làm khó ngươi."

"Ngươi hẳn cũng đoán được ta tìm ngươi đến là muốn nói gì. Ta không bận tâm ngươi và tiểu Đàn Liên ngọt ngào đến đâu, nhưng đứa con bất hiếu của ta lại không thể chấp nhận, nên lần này Bổn cung muốn làm một giao dịch với ngươi."

Mỗi bước mỗi xa

Bà ta ném vài cuốn sổ trước mặt ta.

Có khế đất của cửa hàng, điền trang, có ngân phiếu mệnh giá lớn… và một xấp khế ước bán thân của tiểu quan.

"Các ngươi bây giờ còn trẻ, nên mới cảm thấy sự chung thủy là thứ gì đó ghê gớm. Trên thực tế, sống trên đời kịp thời hưởng lạc mới là vương đạo."

Đôi môi đỏ mọng quyến rũ của Trưởng Công chúa khẽ nhếch lên, móng tay bà ta chạm vào n.g.ự. c ta rồi trượt xuống.

"Những tiểu sủng vật này đều sạch sẽ, tuy sắc đẹp không bằng tiểu Đàn Liên, nhưng cũng đều là những mỹ nhân hiếm thấy. Chỉ cần ngươi có thể giúp con ta thân thiết với tiểu Đàn Liên một phen, những thứ này đều là của ngươi."

Thì ra ngay cả vạn nhân mê, trong mắt những kẻ thượng đẳng này cũng chỉ là món hàng có thể dùng để giao dịch.

Rõ ràng chỉ cần gật đầu, ta không những có thể kiếm được một khoản lớn, mà còn có thể triệt để thoát khỏi vạn nhân mê Đàn Liên.

Nhưng có lẽ hương liệu của Trưởng Công chúa quá nồng, ta luôn cảm thấy n.g.ự. c khó chịu, hơi thở có chút không thông, hô hấp không thuận, tự nhiên không muốn gật đầu.

"Điện hạ, Đàn Liên không phải đồ vật, ta không có tư cách…"

Lời từ chối nói được một nửa, cửa phòng của Trưởng Công chúa bị người ta táo bạo đập phá.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!