Hắn ta nóng vội, ở bên cạnh nhảy tưng tưng.
"Hoàng huynh, thủy tinh này quý giá phi thường, Tú Oánh đã thử nhiều cách mới làm được một món, đặc biệt hiến cho hoàng huynh, sao hoàng huynh lại..."
Lời còn chưa dứt, hắn ta đã sững người.
Hoàng đế ra lệnh cho hai cung nữ khiêng ra một tấm gương thủy tinh cao nửa người dâng cho Thái hậu.
Trước đó những nữ xuyên qua qua bị tra khảo đã khai ra không ít thứ mới lạ. Đồ thủy tinh này chính là một trong số đó, những năm gần đây cũng coi như đã thịnh hành trong kinh thành. Nhưng một tấm thủy tinh lớn như vậy thì đúng là lần đầu được thấy.
Vu Tú Oánh gượng cười, khẽ kéo góc áo Cảnh Vương:
"Là dân nữ múa rìu qua mắt thợ, mong bệ hạ tha tội."
"Hoàng đế, Cảnh Vương cũng chỉ có ý tốt, đừng quá khắt khe với nó." Thái hậu trách móc.
Hoàng đế liếc mắt:
"Lần này thì thôi, Cảnh Vương là người trong hoàng thất, cũng nên hiểu rõ dân sinh mới phải."
Sắc mặt Cảnh Vương u ám, chỉ có thể cúi đầu vâng dạ.
Nhờ Thái hậu giải vây, không khí rất nhanh lại trở nên vui vẻ.
Ngụy Hà dùng khuỷu tay huých ta:
"Cảnh Vương và nữ tử đó quan hệ không đơn giản."
Ta cũng đồng ý sâu sắc.
Quân cờ Cảnh Vương này cũng coi như đã phế.
Thái hậu vốn ăn chay niệm Phật, chỉ muốn tin vào thần tiên hiển linh, không muốn tin vào chuyện xuyên qua này. Lão thái thái không muốn tiếp nhận sự mới mẻ, điều này có thể hiểu được.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Nhưng nữ quyến trẻ tuổi ai dám không tin chứ?
Thà tin là có còn hơn tin là không.
Nữ xuyên qua đã có thể nhắm vào Hoàng đế, đương nhiên cũng có thể nhắm vào phu quân, phụ huynh của bọn họ. Hoàng đế anh minh thần võ không bị mê hoặc, nhưng những người khác thì chưa chắc.
Trong tình huống này, ai còn dám cho Vu Tú Oánh sắc mặt tốt chứ.
À, trừ Cảnh Vương.
Mọi người không bắt nàng ta như bắt dị loại đã là may lắm rồi.
Huống chi Hoàng đế rõ ràng không thích nàng ta. Ngươi không thấy những tiền bối xuyên qua của nàng ta giờ đang ở đâu sao?
Ta thầm suy nghĩ, ban đầu là thấy Cảnh Vương trẻ tuổi có tiền đồ, làm Thân vương phi ngồi ăn chờ c.h.ế. t là mục tiêu của bọn ta
- những nữ tử ở kinh thành. Không ngờ hắn ta lại ngu ngốc như vậy, dễ dàng bị người ta lừa gạt. Nhìn vào tình hình hiện tại, tiền đồ là một màu tăm tối.
Còn về trẻ tuổi, trẻ tuổi có thể ăn được sao?
Huống chi hắn ta đã có người khác trong lòng, ta tự nhiên cũng chẳng thèm để mắt đến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!